Trong cung điện u ám sâu xa.
Vài bóng người đang ngồi trước bàn đá lớn.
“Tình hình thế nào rồi? Có phát động tấn công được. chưa?”.
Một người đàn ông tóc đỏ mặt chữ điền, dáng người cao to bước nhanh vào, hỏi bằng giọng sang sảng.
Nhưng người trước bàn tròn chỉ chậm rãi ngẩng đầu lên liếc hắn, sau đó lại cúi xuống.
Không ai muốn trả lời câu hỏi của hắn.
Người đàn ông tóc đỏ nhíu mày.
Lúc này, một ông lão mặc áo khoác xám mỉm cười: “Khổng Dương đại nhân, cậu đừng vội, thám tử của chúng ta đang trên đường đi. Lần này là pháo hiệu màu đỏ, tôi nghĩ chắc là pháo hiệu tấn công”.
“Pháo hiệu màu đỏ? Là pháo hiệu cao cấp sao?”.
Người đàn ông tóc đỏ sửng sốt, muốn hỏi tiếp gì đó.
Lúc này, một người phụ nữ tóc dài màu bạc, mặc áo choàng đen và một người đàn ông trung niên đi vào cung điện.
Người đàn ông tóc đỏ nhíu mày, lập tức trở về vị trí của mình.
“Người đến đủ cả rồi chứ?”. Người phụ nữ tóc bạc hỏi.
“Nữ Hoàng đại nhân, người đã đến đủ! Chúng ta có thể bắt đầu bất cứ lúc nào”.
Ông lão mặc áo choàng xám cười nói. “Vậy được”.
Người phụ nữ tóc bạc rút một cuộn giấy ra, đặt trên bàn đá chuyền tay đọc.
Bọn họ lần lượt đọc qua, không ai không biến sắc.
“Chúng tôi nhận được tin, liên minh Thanh Huyền đột nhiên bắt đầu tập kết quy mô lớn, nhiều thành viên ở bên ngoài đã quay về nơi đóng quân. Không chỉ như vậy, ngay cả các thế tộc có liên quan đến liên minh Thanh Huyền cũng bắt đầu hành động, trong đó có cả Lôi Trạch Thiên Các!”.
Cô gái tóc bạc nói. Bọn họ im lặng một lúc.
Người đàn ông tóc đỏ nói với người phụ nữ kia: “Rốt cuộc vùng cực hàn phía Bắc đã xảy ra chuyện gì?”.
“Nghe nói người của liên minh Thanh Huyền gặp sự tấn công của những người đó, tử thương thảm trọng. 'Tên họ Lâm đã bao giờ chịu thiệt nhiều vậy đâu, chắc là đang nóng lòng đi báo thùi”. Một người phụ nữ đứng tuổi che miệng khẽ cười.
“Đúng là thứ không biết điều, cậu ta nghĩ thân phận như cậu ta mà có thể tùy tiện chọc giận những đại năng đó sao?”.
Người đàn ông tóc đỏ khinh thường nói.
“Nhưng mà Nữ Hoàng đại nhân, sao vô duyên vô cớ liên minh Thanh Huyền lại động vào bọn họ? Ở đó cực kỳ rét lạnh, hầu như không có tài nguyên gì, bọn họ ẩn cư nơi đó cũng chỉ muốn truy cầu trường sinh. Chẳng lế †ên họ Lâm kia thèm muốn mảnh đất lành kia, muốn cướp về để tìm đạo trường sinh hay sao?”.
Ông lão khoác áo choàng màu xám hỏi.
“Chuyện này tôi đã sai thám tử đi điều tra. Nhưng tôi nghĩ đây là một cơ hội tốt, bất kể động cơ của Lâm minh chủ là gì, chúng ta cũng nên đi lấy thứ chúng ta cần rồi!”.
Cô gái tóc bạc thản nhiên nói: “Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ đưa ra chiến lệnh cao nhất! Các bộ lập tức tập kết tất cả sức mạnh, tiến đến núi Thiên Thần! Nhớ rõ, lần hành động này không những phải giành được núi Thiên Thần, mục tiêu quan trọng nhất là phải làm suy yếu thực lực của liên minh Thanh Huyền, mọi người rõ chưa?”.
“Vâng!”.
Bọn họ đồng thời đứng dậy, hô lớn.
“Không đánh bại Thanh Huyền, thề không bỏ cuộc”.
Trong đêm tuyết lớn bay phần phật.
Vài bóng người chớp nhoáng trước hang động băng dưới Cô Sơn. “Gia chủ... Gia chủ, tôi bắt được thỏ tuyết rồi... Chúng ta có thể nấu canh uống...”.
Một người đàn ông mũi bị lạnh đến mức đỏ bừng, toàn thân dính đây sương tuyết, lảo đảo đi vào hang động băng, run rẩy nói.
Nhiều bóng người nằm ngang nằm dọc trong hang động băng, có khoảng hai mươi đến ba mươi người.
Bọn họ co cụm với nhau, ôm nhau lấy hơi ấm, nhưng dù vậy bọn họ vẫn bị lạnh run lẩy bẩy.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!