“Nếu không làm gọn một mẻ, sẽ không tính là thanh công”.
"E rằng không đơn giản như vậy!"
Lâm Chính nhàn nhạt nói, đột nhiên vung tay lên. 'Vèo vèo vèo...
Vô số châm bạc bay ra, bản về phía Thượng chủ. “Chút tài vặt. Quá nực cười”.
Thượng chủ lắc đầu, nhẹ nhàng tránh né.
Trong số hàng chục chiếc châm bạc không có chiếc nào có thể đâm trúng Thượng chủ.
Nhưng Lâm Chính vẫn rất bình tĩnh.
“Mục tiêu của mấy chiếc châm bạc này, không phải ông”.
“Sao cơ?”
Thượng chủ ngẩn ra, như nghĩ đến cái gì đó, đột nhiên quay đầu.
Tuy nhiên, khí tức cả người Băng chủ tăng vọt, cứng rắn tách lìa ngọn núi băng đang đè trên đỉnh đầu.
Núi băng phía sau Nguyên chủ cũng bị đẩy lùi ra. Băng chủ xoay người, vẫy tay trong không trung. Ầm!
Một lưỡi kiếm băng hư ảo chém đến.
Sắc mặt Thượng chủ thay đổi, vội vàng rút lui.
“Xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao thực lực của Băng chủ đột nhiên tăng lên đáng sợ thế?”
Nguyên chủ vững vàng hạ xuống đất, nghiêm túc nhìn chằm chằm Băng chủ.
“Là thäng nhóc kia giở trò!” Thượng chủ lập tức trừng mắt nhìn Lâm Chính, lạnh lùng nói: "Thằng nhóc này... thủ đoạn ghê gớm! Chúng ta không nên coi thường!"
"Hừ, hai chúng ta còn không đánh thắng được một người phụ nữ và một thằng nhóc sao?”
Nguyên chủ hầm hừ, không chút do dự lao thẳng về phía Băng chủ.
"Luyện đan nhanh đi!"
Băng chủ hét vào mặt Lâm Chính, chuẩn bị nghênh chiến với Nguyên chủ.
Nhưng Lâm Chính lắc đầu: "Tôi muốn luyện đan chỉ cần một tay là đủ, nhưng một mình cô không phải đối thủ của hai người bọn họ, Băng chủ, vẫn nên để tôi giúp côi"
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!