Ba người kia chết lặng nhìn cái hố, ai nấy đờ đẫn như gà mắc tóc.
Cái hố này không quá lớn, vừa đủ cho một người chui lọt.
"Cậu... cậu ta xuống đó rồi?"
"Khả năng cao là..."
"Cậu... cậu ta... cậu ta sao có thể làm được?" "Với nhiệt độ này, tôi nghĩ là nhờ dị hoải"
Thượng chủ nhìn luồng khí đang không ngừng bốc lên, khàn giọng nói: "Cậu ta vốn tinh thông dị hoả, nếu toàn lực kích phát dị hoả thì có thể tạo ra một cái hố đi xuống lòng đất như vậy... Chỉ là làm vậy sẽ tiêu hao rất nhiều sức mạnh phi thăng... Cậu ta sao có thể kiên trì đến độ sâu mấy nghìn mét?"
"Chúng ta có nên xuống đó xem không?" Băng chủ ngẩng đầu hỏi.
"Không cần, cứ chờ ở đây đi. Cái hố này không thể chứa được hai người. Hơn nữa, nếu cậu ta sức cùng lực. kiệt, không thể tiếp tục dùng dị hoả làm tan băng thì lớp. băng sẽ nhanh chóng đông cứng lại. Nếu như vậy, chúng †a cũng sẽ mắc kẹt trong băng, vĩnh viễn không thể ra ngoài!"
Thượng chủ đáp.
Băng chủ và Nguyên chủ nghe xong chỉ đành thở dài bỏ qua.
Bọn họ nhìn chằm chằm vào cái hố, trong đôi mắt tràn đầy vẻ thèm khát.
Khoáng thạch ở lớp băng sâu nhất mới thực sự là tỉnh tuý.
Nếu có được chúng, sức mạnh của họ sẽ tăng vọt, thậm chí còn có khả năng vượt qua cả cảnh giới Lục Địa
Thần Tiên mà bao người ao ước.
Ba người ngồi trước cái hố như ba pho tượng, yên lặng chờ đợi.
Không biết là bao lâu sau, làn hơi bốc lên từ trong hố dần dần biến mất.
"Không thấy hơi nước bốc lên nữa?”
Băng chủ hô lên.
"Cái gì?"
Thượng chủ mặt đanh lại, sau đó trên mặt lại chợt lộ ra vẻ vui mừng: "Dị hoả làm băng bốc hơi, chắc chắn phải có khói trắng bay ra. Nếu không có khói nữa, chứng †ỏ cậu ta đã sức cùng lực kiệt, lớp băng trên cùng sẽ mau chóng đông lại, chặn kín đường ra!"
"Vậy có nghĩa là cậu ta đã...bị đóng băng rồi?"
Nguyên chủ hô lên thất thanh.
"Khả năng cao là vậy!"
Thượng chủ cười nói: "Hai vị, vị Tiên chủ này của chúng ta đoản mệnh đi trước rồi, tôi thấy chúng ta cũng không nên để tâm đến cậu ta nữa làm gì. Tiên tộc của chúng ta giờ cứ thuận theo tự nhiên thôi!"
"Chết rồi thì thôi vậy, chúng ta cũng đỡ tốn công sức!"
Nguyên chủ thở dài, trong mắt thoáng hiện vẻ tiếc nuối.
Băng chủ yên lặng nhìn sang cái hố, không nói một lời.
Nhưng đúng lúc này.