Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Toàn bộ đỉnh núi Nam Sơn đã bị máu nhuộm đỏ. 

 Máu như nước suối chảy dọc theo sườn núi. 

 Vết nứt giống như mạng nhện lan tràn từ đỉnh núi xuống. 

 Thi thể đầy đất, máu tanh lan tràn. 

 Lúc này, đỉnh Nam Sơn giống như địa ngục trần gian. 

 Lâm Chính đứng giữa bầu trời giống như thiên thần, cúi xuống nhìn quân địch bao vây cứ điểm số 3. 

 Cảnh này giống như dấu ấn khắc sâu vào lòng mỗi người ở đây. 

 “Đó… Đó là ai?”. 

 Lúc này, các chỉ huy quân đoàn ở dưới sườn núi mới hoàn hồn lại, người đàn ông râu quai nón cầm kính viễn vọng xem, run rẩy hỏi. 

 “Thống soái, tôi… tôi cũng không biết…”. 

 Người bên cạnh run giọng nói. 

 “Đánh! Đánh cho tôi! Tiêu diệt hắn cho tôi! Mau!”. 

 Thống soái gào lên. 

 Bên phía ông ta chiếm ưu thế về mặt nhân số. 

 Đối phương chỉ có một mình, ông ta không tin mình không đối phó được. 

 Theo mệnh lệnh của thống soái, vô số quân địch tấn công về phía Lâm Chính ở giữa không trung, giống như nước triều. 

 “Khí tức của người này… thật đáng sợ…”. 

 Chó Sói ở phía sau đám đông bình tĩnh lại, nhìn chằm chằm Lâm Chính, nhíu mày nói. 

 Rattlesnake ở bên cạnh thì sợ đến mức suýt đứng không vững, run rẩy nói: “Đó là tướng Lâm! Long soái của Long Quốc! Chính là hắn! Hắn đến rồi! Hắn đến rồi!”. 

 “Tướng Lâm?”. 

 Chó Sói ngẩng người, hơi cau mày, nhìn chằm chằm bóng người ở giữa không trung: “Hắn là thần y Lâm ở Giang Thành khiến nhiệm vụ các anh thất bại đấy sao?”. 

 “Đúng... Đúng vậy! Chó Sói đại nhân, chúng ta mau đi thôi, chỗ này không tiện ở lâu, mau rời khỏi đây!”. 

 Rattlesnake run rẩy, quay đầu muốn chạy. 

 Nhưng Chó Sói kéo hắn lại. 

 “Chạy cái gì? Đây không phải cơ hội tốt sao? Nếu chúng ta bắt được hắn làm con tin, chúng ta có thể được hưởng vinh hoa phú quý bất tận! Thời cơ tốt trời cho, anh cứ trơ mắt để hắn chạy thế sao?”. 

 Chó Sói nói. 

 “Cái gì? Bắt sống người đó?”. 

 Rattlesnake kinh ngạc, trừng to mắt nhìn Chó Sói: “Anh không thấy thủ đoạn của hắn hay sao? Chỉ mới vừa rồi hắn đã giết gần một nghìn quân Man Vệ! Tôi và anh có thể đấu lại người có sức chiến đấu như vậy sao?”. 

 “Tôi phải thừa nhận thực lực của hắn không tầm thường, nhưng đây là chiến trường, xem xem quân đội của An Thanh có bao nhiêu người? Lẽ nào nhiều người như vậy mà không đối phó được một mình hắn? Chúng ta chỉ cần đợi quân Man Vệ tiêu hao sức lực của hắn, sau đó ra tay bắt hắn, vậy thì chúng ta sẽ nắm trong tay một ngọn núi vàng khổng lồ! Rattlesnake, một long soái của Long Quốc trị giá bao nhiêu, chắc anh rõ hơn tôi chứ?”. 

 Chó Sói cười, khẽ giọng nói. 

 Nghe xong, Rattlesnake căng thẳng, rơi vào im lặng. 

 Cuối cùng hắn cắn răng, nhỏ giọng đáp: “Được, chúng ta làm đi!”. 

 “Vậy là đúng rồi!”. 

 Chó Sói híp mắt nói: “Rattlesnake, đợi lát nữa anh hãy dẫn một đội người ngựa đến tìm hắn! Anh và hắn từng gặp nhau, hắn tha cho anh một mạng. Giờ anh lại đối phó hắn, chắc chắn hắn sẽ rất tức giận. Đến lúc đó, chỉ cần anh dẫn hắn đến chỗ tôi đặt bẫy, chắc chắn sẽ thành công!”. 

 “Anh cần bao lâu để đặt bẫy?”. 

 “Ít nhất nửa tiếng”. 

 “Lâu vậy à?”. 

 “Đừng vội, bây giờ tôi cũng không định để anh lên, để quân Man Vệ lên trước đi”. 

 Chó Sói cười nhẹ, sau đó thu thập vật liệu tại chỗ bắt đầu bố trí. 

 Trên đỉnh Nam Sơn, Lâm Chính giống như thiên thần hạ phàm, bắt đầu chém giết quân Man Vệ một cách điên cuồng. 

 Đối với kẻ địch, anh không hề có chút tiếc thương nào. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement