Chương 510: Lợi tức
Mã Hải không biết Lâm Chính giao cho mình sản xuất loại thuốc mới để làm gì, nhưng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc đến vậy của anh, ông ta hiểu, việc nghiên cứu sản xuất phương thuốc mới này không phải chuyện đùa.
Vậy nên Mã Hải nhận lấy phương thuốc sau đó rời khỏi tập đoàn Dương Hoa, vội vàng đến Huyền Y Phái.
Việc sản xuất thuốc mới sẽ được tiến hành trong Huyền Y Phái.
Lúc này đám Lâm Vũ Hào, Lâm Tung đã quay về nhà họ Lâm ở Yên Kinh, đồng thời nhìn thấy trưởng lão phụ trách chuyện này trong lầu gác.
Lâm Vũ Hào đưa phương thuốc qua.
Trưởng lão nhận lấy nó, đọc mất hai tiếng đồng hồ, sau đó hít sâu một hơi.
"Có từng điều tra vị thần y Lâm này rốt cuộc là thần thánh phương nào không?", trưởng lão ngẩng đầu, nhìn Lâm Vũ Hào đang cung kính đứng ở bên.
"Điều tra rồi nhưng không điều tra ra, thân thế của tên thần y Lâm này rất kỳ quái, hắn như tự nhiên xuất hiện từ không trung. Quá khứ, gia tộc, tất cả đều trống không, thậm chí ngay cả y thuật của hắn cũng rất kỳ lạ, không hề mang phong cách của phái hệ nào cả, nhưng có điểm này... phong cách của hắn trông giống như gom góp tất cả! Hệ phái gì cũng có một chút!", Lâm Vũ Hào nói nhỏ.
Hắn ở Lâm Thành không chỉ gây phiền phức với thần y Lâm, chủ yếu để điều tra thân phận của người này, còn về người nhà họ Lâm đã chết, nhà họ Lâm đã thầm thừa nhận là do thần y Lâm xử lý.
Dù sao cả Giang Thành này ngoài thần y Lâm ra không có ai dám to gan đến vậy.
"Thật sao?", trưởng lão nhíu mày, nhìn lại vào phương thuốc trong tay nói: "Nếu như phương thuốc này thật sự do thần y Lâm sáng tạo ra thì cậu ta chắc chắn là kỳ tài ngàn năm có một trong ngành y! Phương thuốc chữa bệnh tim này có thể nói là trước nay chưa từng có, thật khiến người ta hứng thú. Người tầm thường chắc chắn không thể sáng tạo ra được phương thuốc này".
"Nhưng phương thuốc này thiếu thuốc dẫn, chuyện này khá phiền!", Lâm Vũ Hào cẩn thận nói.
"Thuốc dẫn? Haha, đứa bé ngốc, chỉ là thuốc dẫn thôi, có gì khó đâu! Phương thuốc ở đây rồi, chẳng phải có thể phân tích được thuốc dẫn ra sao? Hai phương thuốc này đã cung cấp cho chúng ta rất nhiều tin tức, hơn nữa thêm tin tức gần đây cậu thu thập được về tập đoàn Dương Hoa thu mua dược liệu cùng lập hạng mục mới, muốn tìm ra được thuốc dẫn cũng đơn giản, cho dù chúng ta không tìm được thuốc dẫn, nhưng dựa vào dữ liệu trong tay, nghiên cứu một phương thuốc chữa tận gốc bệnh tim mới cũng là chuyện đơn giản!", trưởng lão lắc đầu mỉm cười nói.
Lúc này Lâm Vũ Hào mới thở phào nhẹ nhõm.
"Tiểu Hào, lần này cậu làm tốt lắm, tôi sẽ báo cáo công lao của cậu lên gia tộc, đại hội sắp được diễn ra. Thứ này có thể giúp nhà họ Lâm chúng ta tích lũy được danh tiếng cùng tiền tài, bây giờ tôi sẽ mang phương thuốc này đến dược phường, dành hai ngày để phân tích ra thuốc dẫn, cậu lập tức thông báo cho gia tộc, đẩy nhanh việc sản xuất thuốc, nhất định phải chiếm lĩnh được thị trường trước khi tập đoàn Dương Hoa ra thuốc mới! Không được để cho họ con đường sống".
"Vâng!"
"Mau đi chuẩn bị đi, nếu như chuyện này mà thành công, cậu sẽ là người lập công lớn! Tôi sẽ báo chuyện này cho vị đó!", trưởng lão cười nói.
Đám Lâm Vũ Hào, Lâm Tung vừa nghe thấy vậy liền vô cùng kích động.
Vị đó?
Bọn họ có lẽ chưa từng nghĩ đến mình sẽ có được phần thưởng như này, nên mặt ai cũng đỏ lên.
Sau khi nhận được phương thuốc, nhà họ Lâm bắt đầu điên cuồng phân tích nó.
Mà tất cả quả nhiên như trưởng lão kia nói, chỉ một ngày trôi qua. Nhà họ Lâm đã bước đầu xác định xong.
Tử Tô Tử!
Tác dụng của Tử Tô Tử là giảm mỡ máu, chống lão hóa, chống dị ứng. Không có hiệu quả rõ rệt gì cho người mắc bệnh tim, nhưng sau khi kết hợp với những dược liệu khác, thì nó có tác dụng thư giãn cực mạnh với hệ thần kinh, mạch máu.
Thuốc dẫn vốn là như vậy, tác dụng của thứ thuốc dẫn tầm thường có thể dẫn dắt các dược liệu khác phát huy chữa trị, chỉ cần không có hại với cơ thể con người là được.
Sau khi xác nhận là Tử Tố Tử xong. Người nhà họ Lâm lập tức tìm đến người bệnh, tiến hành thử nghiệm.
Kết quả của cuộc thử nghiệm rất đáng ngạc nhiên, tim của người bệnh được cải thiện hơn nhiều, các chỉ số đều hồi phục như thường.
Đương nhiên, nhà họ Lâm cũng khá cẩn thận, loại thuốc này dù sao cũng thuộc về người ta. Phải thử nghiệm nhiều lần, đồng thời quan sát người bệnh trong vòng ba ngày.
Sau khi tất cả đều đạt tiêu chuẩn, ông lão lập tức lấy ra phương thuốc, vội vàng đi đến chỗ gia chủ, đưa cho cấp cao của nhà họ Lâm.
Cuộc họp kéo dài ba giờ, dự thảo nghị quyết đã được đưa ra.
Lập tức tiến hành sản xuất loại thuốc mới này, cũng xin bản quyền sáng chế, nhanh chóng đưa ra thị trường.
Sau khi nhận được tin này cũng đã gần mười ngày trôi qua.
Lâm Chính yên lặng ngồi trong phòng làm việc, nhìn ra cửa sổ phòng làm việc, hít sâu một hơi thuốc.
Mã Hải đứng trước bàn, khẽ cúi người.
"Ông hiểu biết về nhà họ Lâm bao nhiêu?", Lâm Chính dập điếu thuốc, bình tĩnh hỏi ông ta.
"Không hiểu quá nhiều, chỉ là những tin tức trên mạng thôi, dù sao nhà họ Lâm cũng ở Yên Kinh. chúng ta ở Giang Thành, nước sông không phạm nước giếng".
"Vậy nên địa bàn của ông còn nhỏ quá, tập đoàn Dương Hoa của chúng ta phải vượt ra khỏi Giang Thành. Đánh vào thị trường quốc nội và thậm chí là thị trường quốc tế, tất cả doanh nghiệp ở mọi người đều sẽ trở thành đối tác hoặc kẻ thù của chúng ta".
"Chủ tịch Lâm nói đúng lắm".
"Tôi cũng không ngại nói với ông. Nhà họ Lâm mặc dù ở Yên Kinh, nhưng độ bao phủ của họ trải khắp nước mình và gần trăm quốc gia, họ có mặt trong đủ loại ngành nghề, đủ loại lĩnh vực, cho dù là y học, nghiên cứu, giáo dục, kinh tế, bọn họ đều có mặt, thậm chí ngay trong giới võ đạo, họ cũng có địa vị rất kinh khủng".
Mã Hải nghe xong, hô hấp lập tức dừng lại.
Những điều này ông ta đều không biết.
"Tôi cũng từ nhà họ Lâm mà ra", Lâm Chính nói tiếp.
Nhịp tim của Mã Hải đập nhanh lên.
Mặc dù ông ta cũng hơi đoán ra được điều này, nhưng sau khi nghe Lâm Chính chính miệng nói vậy thì vô cùng khiếp sợ.
"Nhà họ Lâm là nơi rất coi trọng nguồn gốc, địa vị của mẹ tôi không cao, không môn đăng hộ đối, vậy nên địa vị của tôi trong nhà họ Lâm rất thấp bé, những anh chị em cùng cha khác mẹ với tôi ai cũng đứng đầu ở nhà họ Lâm, được người ta kính nể, còn tôi thì bị đẩy vào chi thứ, sống không bằng chó ở bên đó, còn bị chi thứ tìm mọi lý do ép đến nhà họ Tô ở rể, đẩy tôi ra khỏi nhà họ Lâm, nguyên nhân cũng chỉ vì mẹ tôi không xứng với dòng máu của nhà họ Lân, tôi là nỗi sỉ nhục của nhà họ Lâm!"
"Không ngờ còn có chuyện này...”