“Không thì sao?”.
'Tửu Ngọc hơi mất kiên nhãn: “Tôi thấy cô Cầm Kiếm cũng không phản cảm với cậu, còn nhiều lần giúp cậu. Nếu cậu muốn, chắc chắn cô ta cũng không phản đối”.
Lâm Chính nhất thời nghẹn lời, sau đó thở dài nói: có gia đình rồi, huống hồ cô Cầm Kiếm chưa từng đề cập chuyện đó với tôi, sao tôi có thể làm việc tùy tiện? Hơn nữa, thể chất Linh Kiếm có thể tăng cường khí thế của sức mạnh phi thăng, có ích với người tu kiếm, nhưng lợi ích có được cũng không nhiều như trong tưởng tượng”.
“Vậy ít nhiều cũng xem như có ích, chẳng lẽ cậu cứ trơ mắt để Thương Lan Thiên Tuyệt chiếm lợi ích đó sao?”.
'Tửu Ngọc lầm bầm.
Ngự Bích Hồng cũng nhìn Lâm Chính với vẻ mặt kỳ quái, không nói gì.
Lâm Chính lắc đầu: “Các người không cần lo lắng, Cầm Kiếm Nữ sẽ không đồng ý đâu! Tôi hiểu tính của cô ta. “Không đồng ý?”.
Hai người sững sờ, nhưng bọn họ chưa kịp hỏi thêm, Cầm Kiếm Nữ đã lên tiếng, giọng nói rõ ràng mà kiên định.
“Vừa rồi cậu Thương Lan sỉ nhục gia tộc tôi đấy sao?”.
Cô ta dứt lời, cả hiện trường yên lặng.
Thương Lan Thiên Tuyệt nhíu mày nhìn về phía Cầm Kiếm Nữ: “Tôi chỉ nói thật, cô có ý kiến gì sao?”.
“Trước mặt cậu cả Thương Lan, thế gia Cầm Kiếm chúng tôi quả thật giống như sâu kiến, hèn mọn nực cười, đây là sự thật”.
“Biết thì tốt”.
Thương Lan Thiên Tuyệt nói.
“Nhưng Cầm Kiếm Nữ cũng có lời thật lòng muốn nói”.
“Nói”.
“Tôi không hề có ý với cậu cả Thương Lan”.
Cầm Kiếm Nữ bình tĩnh nói. Lời vừa nói ra, không khí cũng ngưng đọng.
Mọi người mở to mắt, tròng mắt lồi ra, ai cũng sợ đến mức ngây ra.
Hiện trường không nghe thấy tiếng hít thở.
Thậm chí cả tiếng tim đập cũng không... Cảnh tượng đáng sợ quỷ dị.
Nhất là thế gia Cầm Kiếm, đầu óc ai cũng trống rỗng...
“Ái chà! Cô cả nhà tôi ơi, ầy, cô rốt cuộc bị làm sao. vậy?”.
Quản gia của thế gia Cầm Kiếm không ngồi yên được nữa, quỳ xuống khóc la.
Lúc này, người của thế gia Cầm Kiếm mới tỉnh táo. lại, giống như ong vỡ tổ.
“Tình Nhi à! Con muốn hại thế gia Cầm Kiếm chúng †a sao?”.
“Sao con dám nói lời vô lễ với cậu cả Thương Lan như vậy?”.
“Con đúng là đại nghịch bất đạo! Con đúng là vô pháp vô thiên!”.
Cầm Họa Phiêu Bạc, Cầm Họa Hải và những người khác kinh hãi, vội vàng quỳ xuống.
“Cậu Thương Lan, con gái tôi ăn nói hồ đồ, không biết phép tắc, không biết uy phong của cậu, mong cậu đừng so đo. Tôi sẽ răn dạy con gái nghiêm túc, hôm khác sẽ đưa vào phủ để cậu dạy dỗ!”.
Cầm Họa Phiêu Bạc vội nói. “Không cần”.
Thương Lan Thiên Tuyệt mỉm cười, vẻ mặt hờ hững: “Tôi không thích cưỡng ép. Nếu cô gái này không có lòng với tôi, tôi cũng không cưỡng cầu. Hôm nay cô ta từ chối tôi trước mặt mọi người, làm tổn hại mặt mũi của tôi cũng không sao, nhưng hại bố tôi và dòng họ Thương Lan mất mặt thì không thể bỏ qua. Cô hãy cẩn thận đấy!"
Nói xong, Thương Lan Thiên Tuyệt quay người đi về phía Thương Lan Võ Thần, đứng ở một bên, nhắm mắt dưỡng thần.
Người của thế gia Cầm Kiếm nghe vậy lập tức gào khóc.
“Không biết điều!”.
“Ỷ mình có chút nhan sắc, có thể chất Linh Kiếm là dám ăn nói ngông cuồng?”.
“Cậu cả Thương Lan coi trọng cô là phúc tám đời của cô, dám không trân trọng?”.
“Hừ, cô ta vô lễ với Thái Thiên Võ Thần đại nhân xong lại sỉ nhục cậu cả Thương Lan trước mặt mọi người, đúng là đáng ghét!”.
“Loại người này nên bán vào nhà chứa, chịu đủ giày vò, rút gân lột da, băm thành thịt vụn”.
“Cô ta không được chết tử tế đâu!”.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!