Mọi người đều sợ hãi và xì xào thảo luận về danh tính của người đàn ông mặc áo choàng.
Kẻ nào mà dám cả gan làm nhục Đại hội?
Chẳng lẽ kẻ này đã ăn gan hùm mật gấu rồi hay sao Báo hoa mai/Báo sư phụ Báo?
Có điều Huyền Dương đã lựa chọn không tiếp tục chủ đề này nên cũng không có ai nói thêm nữa.
Ai cũng có thể thấy rằng Huyền Dương và những người khác đang rất tức giận, nhưng không thể vì một kẻ như vậy mà để hội nghị lần này gặp trục trặc giải đấu đại hội.
"Đi điều tra danh tính của kẻ đó."
Trên chiếc ghế phía sau Huyền Dương, một ông già tóc bạc trắng liếc nhìn người mặc áo choàng, sau đó lại nhìn chiếc quan tài mới toanh bên cạnh, thấp giọng nói.
"Vâng"
Những người xung quanh lập tức rời đi.
Huyền Dương phớt lờ người đàn ông mặc áo choàng và tiếp tục chủ trì hội nghị.
Ánh mắt của mọi người đần rời khỏi người đàn ông mặc áo choàng.
Mặc dù nhiều người vẫn đang suy đoán về thân thế của người đàn ông kỳ lạ này.
"Những người trong Đại hội đúng là tốt thật, lại để cho kẻ đó tiếp tục sống sót. Nếu là Trục Tiên chúng ta chủ trì hội nghị hôm nay thì kẻ đó đã chết vô số lần rồi."
Một trong những cao thủ. Trục Tiên liếc nhìn sang Lâm Dương Lâm Chính, sau đó nhếch khóe miệng cười lạnh nói.
"Đại hội dù sao cũng là Ðại hội, bọn họ muốn giữ gìn hình ảnh của mình trước công chúng. Nếu giết người chỉ vì họ nói vài câu, chẳng phải danh tiếng của Đại hội sẽ bị hủy hoại sao?"
Một người đàn ông lịch lãm bên cạnh bình tĩnh nói: "Nhưng đừng nghĩ rằng Đại hội đơn giản như vậy. Nếu người này phản đối Đại hội, điều đó có nghĩa là người này sẽ không sống được bao lâu nữa. Cứ chờ mà xem, người này sẽ sớm phải trả giá cho sự kiêu ngạo của mình mà thôi"
Những người ngồi gần đó nghe vậy thì khoé miệng đều nhếch lên mỉm cười.
Hội nghị lại tiếp tục.
Ngay sau đó, một giọng nói lại vang lên.
"Huyền Dương đại nhân, tôi có chuyện muốn phát biểu, không biết có thể góp vài lời hay không?”
Mọi người nhìn sang, đó là một doanh nhân rất nổi tiếng ở Long Quốc, tài sản không kém gì Lý Chiêm Quốc.
"Là chủ tịch Tư Đồ sao, ông cứ nói ra suy nghĩ của mình. Hội nghị này là để mọi người thảo luận”.
Huyền Dương đáp.
Tư Đồ Chính nghe xong liền đột nhiên nhìn về phía nhóm người ngồi ở hàng ghế sau.
Những người đó là thành viên của những gia tộc lớn đến từ Yên Kinh.
Nhà họ Long, nhà họ Hàn và những gia tộc khác của Yên Kinh, đặc biệt là nhà họ Lương cũng tới!
Người đại diện của nhà họ Lương là Lương Vệ Quốc, Lương Hồng Trang và Lương Phong Nghiêm đều có mặt tại đây.
Đặc biệt là Lương Huyền Mi cũng có mặt.
Là người mạnh nhất nhà họ Lương, cô ấy xuất hiện ở đây cũng chẳng có gì kì lạ.
Nhìn thấy Tư Đồ Chính nhìn về phía này, mọi người đều cau mày.
Tư Đồ Chính lúc này đột nhiên cười khúc khích nói: 'Mọi người, một thời gian trước hẳn là đã nghe nói đến một kẻ mất trí công khai khiêu khích Đại hội và phá hoại hòa bình trật tự mà Đại hội đã dày công thiết lập từ lâu phải không?"
Lời này vừa nói ra, mọi người liền bắt đầu bàn tán.
"Chẳng lẽ chủ tịch Tư Đồ đang nói Lâm thần y ở Giang Thành sao?”
Một người hỏi.
Đúng, là Lâm thần
Tư Đồ Chính hừ lạnh: "Đúng là Lâm thần y của Giang Thành. Hắn lừa gạt mọi người, làm rất nhiều điều ác. Hơn nữa, hẳn còn công khai khiêu khích Đại hội vì muốn phá hoại hòa bình của Long Quốc. Kẻ ác như vậy, trời đất không dung!"