Nợ âm khó thoát (full cập nhật chương mới nhất) – Truyện ma Tác giả: Ngũ Đẩu Mễ

Nghe vậy tôi hơi ngây ra, Trúc Tẩm Ngưng không nói gì, đã hẹn tôi ra ngoài, xem ra là có chuyện, tôi hỏi Trúc Tẩm Ngưng đang ở đâu?

Không lâu sau, Trúc Tẩm Ngưng gửi cho tôi địa chỉ một quán cà phê, bảo tôi đến tìm cô ta, cô ta có chuyện muốn nói với tôi.

Sau khi cúp điện thoại, tôi bắt xe đi tới quán cà phê mà Trúc Tẩm Ngưng nói, sau khi đến nơi, tôi thấy Trúc Tẩm Ngưng đã tới, đây là một phòng riêng, sau khi vào trong, Trúc Tẩm Ngưng gọi cho tôi một cốc cà phê.

Có điều tôi không quen uống thứ này.

- Lúc trước cô gọi cho tôi, tôi không nhận được, xong chuyện gọi lại cho cô thì cô đã tắt nguồn!

Tôi giải thích qua với Trúc Tẩm Ngưng, Trúc Tẩm Ngưng gật đầu, nói với tôi, lần này cô ta tìm tôi, là vì có chuyện muốn nói.

Sắc mặt tôi nghiêm túc lại, bởi vì tôi thấy ánh mắt của Trúc Tẩm Ngưng rất nghiêm túc, xem ra, chuyện này không phải là chuyện bình thường.

- Cô nói đi!

Nhìn Trúc Tẩm Ngưng, tôi cất tiếng nói.

Im lặng một lát, Trúc Tẩm Ngưng khuấy khuấy cà phê trong cốc, nói:

- Muốn bảo anh bỏ chút thời gian, cùng tôi đi tới tỉnh Tô Nam một chuyến, tôi đi qua bên đó có chút chuyện!

Trúc Tẩm Ngưng không trực tiếp nói với tôi đi Tô Nam làm gì, tôi cũng không hỏi, lập tức hỏi cô ta, bao giờ thì đi?


- Tạm thời vẫn chưa chốt thời gian, đến lúc đó tôi thông báo anh sau nhé!

Lúc này, tôi đột nhiên nhớ tới lời của lão Doãn, bởi vì lão Doãn nói, nếu có tin tức về Minh Hỏa, lão ta sẽ lập tức liên lạc với tôi, cho nên tôi sợ sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Thấy tôi do dự, động tác trong tay Trúc Tẩm Ngưng hơi khựng lại, nhìn tôi hỏi:

- Sao thế? Không tiện à? Nếu không tiện thì tự tôi qua đó cũng được!

Nói xong, tôi rõ ràng nhìn thấy vẻ dị thường trên mặt cô ta, tôi vội vàng xua tay, nói không phải là không tiện, mà là tôi đã đồng ý với người khác một chuyện, nếu thời gian không trùng khớp, tôi nhất định sẽ đi cùng cô ta.

- Được rồi, đến lúc đó tôi sẽ gọi điện cho anh, nếu anh không đi được, thì tôi chỉ đành tự mình đi thôi!

Trúc Tẩm Ngưng cũng không phải là người con gái không biết lý lẽ, sau khi nói xong, cô ta lại hỏi khoảng thời gian trước tôi đã đi đâu?

Tôi đại khái kể qua loa cho cô ta nghe, có điều chuyện diệt môn tôi không nói nhiều,dù sao cũng không phải chuyện vinh quang gì.

Bỗng nhiên, tôi nhìn thấy trong mắt của Trúc Tẩm Ngưng toát ra một luồng khí màu đen, nhưng rất nhanh, đã hoàn toàn biến mất.

Mặc dù chỉ trong giây lát, nhưng tôi vẫn nhìn thấy rõ, ánh mắt tôi ngưng lại, thứ đó khiến tôi có cảm giác, không phải là thứ tốt.

Có điều nhìn Trúc Tẩm Ngưng, hình như không có ý muốn nói cho tôi biết, tôi cũng ngại hỏi, nhưng vẫn muốn hiểu rõ trên người cô ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Mặc dù tôi và Trúc Tẩm Ngưng chỉ là vợ chồng giả, nhưng dù gì cũng là bạn bè, mà lúc này tôi còn phát hiện, khí thế trên người Trúc Tẩm Ngưng có chút suy nhược.

Xem ra đúng là đã xảy ra chuyện gì rồi, chỉ là tôi không biết mà thôi!

Nói một lúc, Trúc Tẩm Ngưng nói nếu không có chuyện gì nữa thì cô ta về trước đây, tôi gật đầu, đợi Trúc Tẩm Ngưng rời đi, tôi mới gọi điện cho Quách Văn Hạo,

Gọi xong mới biết, Trúc Tẩm Ngưng đã rất lâu rồi không đi làm.

Lúc này, tôi càng thêm khẳng định trên người Trúc Tẩm Ngưng đã xảy ra chuyện gì đó, bằng không, cô ta cũng không xin nghỉ phép lâu đến thế.



Nói với Quách Văn Hạo về bằng lái xe, ông ấy bảo tôi tự mình học, đến lúc đó cứ tới thi, đi một vòng là được, những chuyện khác ông ta giúp tôi lo liệu.

Nói một tiếng cảm ơn, tôi liền cúp máy, tôi quyết định, phải làm rõ chuyện gì đã xảy ra với Trúc Tẩm Ngưng mới được, không thể khoanh tay đứng nhìn, sau khi nghĩ thông suốt, tôi quyết định tối nay đến nhà Trúc Tẩm Ngưng một chuyến.

Trúc Tẩm Ngưng là một cô gái mạnh mẽ, cô ta không định nói cho tôi biết, thì cho dù tôi có hỏi, cô ta cũng chưa chắc nói cho tôi nghe, cho nên chuyến đi này, tôi chỉ có thể âm thầm.

Đến tối, tôi dính lên người mình một lá bùa giấu khí, bắt đầu xuất phát, đến dưới tòa chung cư mà Trúc Tẩm Ngưng thuê, tôi thăm dò một lát, thì mới tiến vào, cảm nhận kĩ một lượt, có lẽ Trúc Tẩm Ngưng đang ở nhà.

Tôi đi tới khách sạn phía đối diện, thuê một phòng, lấy bộ dụng cụ theo dõi đã chuẩn bị sẵn ra, muốn nhìn xem Trúc Tẩm Ngưng đang làm gì?

Nhấn mạnh trước, đây không phải là nhìn trộm, chỉ là vì muốn tìm hiểu xem Trúc Tẩm Ngưng đã xảy ra chuyện gì.Từ vị trí này, vừa hay có thể nhìn thấy căn nhà của Trúc Tẩm Ngưng, cũng may Trúc Tẩm Ngưng không kéo rèm cửa sổ, tôi vẫn có thể nhìn thấy rõ mọi thứ trong nhà.

Trúc Tẩm Ngưng lấy ra một cái hũ, hình như đang nuôi cổ trùng, Trúc Tẩm Ngưng là người của Lê tộc, biết nuôi cổ trùng là chuyện rất bình thường, không lâu sau, tôi thấy thân người của Trúc Tẩm Ngưng bỗng run lên bần bật.

Đồng tử tôi co lại, bởi vì tôi nhìn thấy rõ, vẻ mặt của Trúc Tẩm ngưng vô cùng đau đớn, trên người cô ta, có một luồng khí màu đen đang quay tròn, da dẻ toàn thân biến thành màu đen, nhìn vô cùng đáng sợ.

Nhìn đến đây, tôi không ngồi yên được nữa, xông thẳng ra khỏi phòng, chạy sang bên tòa chung cư của Trúc Tẩm Ngưng, phá cửa, lao vào trong.

Lúc này, tôi thấy Trúc Tẩm Ngưng cả người mềm nhũn nằm cạnh giường, sắc mặt trắng bệch, hình như đã ngất lịm đi.

==== Nợ Âm Khó Thoát- Ngũ Đẩu Mễ dịch bởi Sam Zhou chỉ đăng duy nhất tại haivuongtruyen, liên hệ facebook Sam Sam (Sam Zhou) nếu muốn đọc nhanh hơn====

Tôi đi tới ôm lấy Trúc Tẩm Ngưng, truyền chân nguyên vào trong người cô ta, nhưng giây tiếp theo, lòng tôi cả kinh, bởi vì trong người Trúc Tẩm Ngưng, có một luồng năng lượng khủng bố, ép chân nguyên của tôi ra ngoài.

Tôi phát hiện khí đen khắp người Trúc Tẩm Ngưng bắt đầu tan đi, tôi không biết đó là thứ gì, nhưng nhìn cái hũ nhỏ ở một bên, phát hiện bên trong có rất nhiều côn trùng, có bò cạp, rết, thậm chí là rắn độc!

Mặc dù tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng vẫn không ngờ, một màn trước mặt lại khiến tôi thấy vô cùng sợ hãi, quan trọng nhất là, côn trùng bên trong hũ đang liều mạng cắn xé giết hại lẫn nhau!

Tôi bế Trúc Tẩm Ngưng lên giường, sau đó đắp chăn cho cô ta, cũng may, tôi cảm thấy Trúc Tẩm Ngưng không có nguy hiểm đến tính mạng.

Tôi đợi ở trong phòng hơn nửa tiếng, Trúc Tẩm Ngưng mới từ từ tỉnh lại, khi nhìn thấy tôi, cô ta lập tức tỏ ra kinh ngạc, ngồi bật dậy trên giường, nhìn tôi hỏi:

- Sao anh lại ở đây?

Sắc mặt tôi nặng nề, nhìn Trúc Tẩm Ngưng, rất lâu sau, mới nói:

- Nếu không phải tôi đi theo, và phát hiện ra, thì cô chuẩn bị giấu giếm tôi đến bao giờ?

Giọng nói của tôi ngập mùi chất vấn, nhìn gương mặt trắng bệch đó, trong lòng tôi bỗng thấy tức giận, chuyện thế này, đáng lẽ ra không nên giấu giếm!

- Đây là chuyện riêng của tôi, liên quan gì đến anh!

Có điều Trúc Tẩm Ngưng lại quay đầu lại, ném vào mặt tôi một câu như thế.

Nghe vậy, tôi cảm thấy rất bực bội, ông nội nó, đã đến lúc này rồi mà cô ta còn cứng đầu?

Tôi không vui trừng mắt nhìn cô ta, nói:

- Đừng quên, cô là người con gái đã bái đường thành thân với tôi, lẽ nào tôi không thể quản sao?

- Anh…

Trúc Tẩm Ngưng thốt ra được một tiếng, sau đó lại không biết phải nói gì nữa, lúc này, tôi rót cho cô ta một cốc nước ấm, ngồi xuống bên cạnh cô ta, hỏi:



- Được rồi, đến lúc nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi!

Thấy vẻ mặt của Trúc Tẩm Ngưng vẫn do dự, hình như chưa muốn nói cho tôi nghe chuyện trên người cô ta.

Có điều cứ bị tôi truy hỏi liên tục, cuối cùng Trúc Tẩm Ngưng thở dài, nói:

- Tôi nuôi trùng, bị cắn trả rồi!

Cắn trả? Nghe thấy từ ngữ này, tôi giật nảy mình một cái, bởi vì thường thì nếu bị cắn trả, hậu quả sẽ khá nghiêm trọng, Trúc Tẩm Ngưng bị cổ trùng mình nuôi cắn trả?

Lần này, không đợi tôi hỏi, Trúc Tẩm Ngưng đã chủ động nói, một tháng trước cô ta tiến vào giai đoạn quan trọng khi nuôi trùng, giai đoạn này dễ xảy ra chuyện nhất, cho dù cô ta đã rất thận trọng, nhưng vẫn thất bại, cũng chính là bị cắn trả như đã nói khi nãy.

Sau đó, lúc nào cơ thể cô ta cũng có khả năng bị độc tố xâm nhập, phải chịu cảm giác vô cùng đau đớn, khí đen khi trước, chính là cổ độc, cũng được gọi là cổ khí!

- Thứ này không giải được à? Tại sao cô không về Lê tộc cầu cứu? tôi đi cùng cô về, ông nội và bố cô nhất định có cách giúp cô!

Lòng tôi hơi nóng ruột, lập tức lên tiếng nói với Trúc Tẩm Ngưng, nhưng khi tôi nói xong, Trúc Tẩm Ngưng lại lắc đầu, nhìn tôi, khóe miệng xuất hiện nụ cười khổ.

- Không có tác dụng đâu, trùng mà tôi nuôi không giống bình thường, loại cổ độc này mà bị cắn trả, cho dù là người trong tộc cũng không thể giúp tôi, tất cả đều phải dựa vào bản thân!

Nhìn ánh mắt buồn bã của Trúc Tẩm Ngưng, lòng tôi nghẹn lại, bởi tôi biết, cô ta nhất định sẽ không nói dối, nếu đã vậy, cô ta nhất định là không nghĩ ra được cách gì, hơn nữa biết quay về trong tộc cũng không có tác dụng, lại chỉ đành tự mình chịu đựng.

Nhìn Trúc Tẩm Ngưng, tôi trầm mặc thật lâu, mới tiếp tục gặng hỏi:

- Cái này… thường thì sẽ dẫn tới hậu quả thế nào?

Trúc Tẩm Ngưng nhìn tôi, cuối cùng nhàn nhạt nói:

- Lúc nào cũng sẽ phải chịu cảm giác giày vò đau đớn, thời gian lâu dần, cổ độc ngấm vào tim, chết!

Mặc dù đã cố gắng khiến cho giọng nói của mình bình thản hết sức có thể, nhưng tôi vẫn cảm thấy giọng nói của cô ta hơi run rẩy.

- Không thể nào, thế gian vạn vật tương sinh tương khắc, vấn đề của cô nhất định có cách giải quyết, cô đã có tin tức gì chưa, nếu như chưa, tôi đưa cô đi gặp một người, ông ấy nhất định biết làm thế nào để cứu cô!

Nhìn Trúc Tẩm Ngưng, tôi vội vàng nói, trong lòng tôi, cảm thấy không có chuyện gì mà Lão Doãn không giải quyết được, cho nên nếu Trúc Tẩm Ngưng không tìm ra cách, tôi nhất định sẽ đưa cô ta đi tìm lão Doãn, tìm mọi cách năn nỉ ỉ ôi, để lão Doãn giúp Trúc Tẩm Ngưng.

Không biết vì sao, khi tôi vừa nói xong, Trúc Tẩm Ngưng ngây ra, có chút ngẩn ngơ.

- Haizz, hay là bỏ đi, biện pháp đó tôi đã tìm rất nhiều tư liệu rồi, đều không tìm thấy, đúng rồi, nếu như anh có thể giúp tôi, hai ngày nữa cùng tôi ra ngoài một chuyến, lúc trước tìm anh cũng là vì chuyện này, đợi tôi áp chế được cổ độc trong người, có thể yên tâm ra ngoài chơi vài ngày rồi!

Trúc Tẩm Ngưng nói xong, đưa mắt nhìn tôi, ánh mắt còn có chút kì vọng, lòng tôi nghẹn lại, cô ta tìm tôi chính là vì chuyện này?

- Mẹ nó chứ, cô bị ngốc à, cô không nói thì làm sao mà biết không có cách? Có gì thì cô nói luôn đi!

Không biết tại vì sao, lúc này trong lòng tôi hừng hực lửa giận, đang sốt ruột muốn chết, mà cô ta còn không nói ra cách gì có thể cứu cô ta, bạn nói xem, tôi có tức không cơ chứ?

Bỗng nhiên, vì không để ý, mà lỡ miệng nói ra một câu chửi thề, nhưng ngay sau đó, tôi phát hiện tâm tình của mình có gì đó không đúng.


- Xin lỗi, tôi, tôi, tôi sốt ruột!


Nhưng nói xong, lại phát hiện Trúc Tẩm Ngưng không có ý trách cứ tôi, cứ ngơ ngẩn nhìn tôi trân trân.


Thật lâu sau, Trúc Tẩm Ngưng mới nhàn nhạt hỏi tôi:


- Anh, thật sự muốn cứu tôi sao? Cho dù là rất khó?

Advertisement
';
Advertisement