Thấy một màn như vậy, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần đều ngẩn ra.
Nhằm vào bọn họ sao?
Là ai?
Ba bóng người kia đi từng bước một ra, đạp lên trên cát vàng, không nhanh không chậm.
Đảo mắt.
Sáu người chỉ cách nhau chưa đến trăm trượng.
Hai bên đều đứng trên cồn cát, nhìn về phía đối phương.
Ba người đối diện, người cầm đầu đứng ở giữa có thân hình cao lớn, bên ngoài mặc trang phục võ giả, cổ tay áo buộc chặt, tóc dài đến thắt lưng, trên đầu đội ngọc quan.
Ngũ quan đoan chính, mặt mày thanh tú, mang đến cho người ta một loại cảm giác cực kỳ thân thiết.
Hai người ở bên cạnh một béo một gầy, nhìn qua không chỉ không đẹp trai mà quả thực là xấu xí.
Tên mập mạp kia một mắt to một mắt nhỏ, đôi mắt giống dạ minh châu.
Mà người gầy thì đang híp mắt lại, dáng người cao như cái sào.
Trên cổ người gầy đeo một cái vòng cổ màu đen, nhìn qua cũng vô cùng cổ quái.
Thanh niên đứng giữa một béo một gầy càng thêm tôn lên khí thế đặc biệt.
"Là ngươi giết Nguyên Khánh?"
Thanh niên nâng bàn tay đang chắp sau lưng lên, chỉnh lại ống tay áo của mình, không chút để ý nói.
"Không phải!"
Tần Ninh mỉm cười.
Hả?
Nghe nói như thế, thanh niên nhíu mày lại.
"Có can đảm làm, lại không có can đảm nhận?"
"Ngươi xem, ngươi đã biết là ta giết thì sao phải hỏi nữa?"
Tần Ninh lạnh nhạt cười nói: "Nếu tới nhằm vào ta thì cứ ra tay đi, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì, dù sao cũng phải chết, còn muốn ra vẻ ta đây, đúng là, đợi muốn chết, còn có vẻ chính mình buồn cười!"
Nghe được lời này của Tần Ninh, thanh niên cẩm y nhíu mày lại.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!