Nghe nói như thế, Tần Ninh cũng cười nhạo nói: “Sợ rằng ngươi đang nằm mơ rồi”.
Bát Hoang Ly Thiên Viêm, càng thêm nóng bỏng, đốt cháy Đào Vĩnh Thịnh kêu gào thảm thiết.
“Tần Ninh!”
Người bên phải lạnh lùng nói: “Ngăn cản đại kế của Linh Đồng tộc, Huyết Nguyệt tộc, U Cổ tộc, sẽ có người đến trừng trị ngươi”.
“Vậy sao?
Người nào?”
Tần Ninh cong khóe miệng mỉm cười, nói: “Đến thử xem”.
Mà đúng lúc này.
Ba bóng người đáp xuống bên cạnh Tần Ninh.
Vân Sương Nhi.
Dương Thanh Vân.
Lý Nhàn Ngư.
Trong cơ thể ba người, sát khí cuồn cuộn dần dần bình tĩnh.
Mà đối thủ của ba người, Cố Thiên Minh, Cố Thiên Động, Cố Địa Minh... đã không còn chút hơi thở nào dao động trong đất trời này.
Tần Ninh vừa lòng nhìn ba người.
Ba người đều là Tiên Quân hạ vị, nhưng sức chiến đấu bấy giờ lại rất mạnh.
Tần Ninh đã cảm giác được ba vị Tiên Quân kia đã chết.
Giờ phút này trong phong thần châu ngưng tụ ra ba viên Tịnh Ma Tiên Đan.
Tịnh Ma Tiên Đan cấp bậc Tiên Quân! Tần Ninh đưa ba viên Tịnh Ma Tiên Đan cho ba người.
“Ba viên này cho các ngươi, bây giờ ta chưa cần dùng đến”.
Ba người đều không từ chối.
Đối đầu với kẻ địch mạnh, cũng không phải là lúc khiêm nhượng.
Hơn nữa, trong lòng bọn họ đều biết rõ công dụng kì diệu của Tịnh Ma Tiên Đan.
Tần Ninh lại nhìn hai vị cường giả Linh Đồng tộc vừa đến, cười nói: “Bốn chọi hai, tình hình của hai vị cũng không tốt lắm nhỉ”.
“Chắc hẳn ba tộc các ngươi có không ít Tiên Quân ở trong Đông Vĩnh thành này đi?
Sao không triệu tập bọn họ đến giết bốn người chúng ta trước, để bốn người chúng ta không thể phá hủy kế hoạch của các ngươi!”
Nghe lời nói cuồng vọng này của Tần Ninh, trong lòng hai người vô cùng tức giận.
“Giết!”
Bóng dáng hai người đều xuất hiện.
Chỉ một thoáng, lực lượng quay xung quanh trời đất giống như dừng lại trong nháy mắt.
Đây là... Tiên Quân thượng vị!
Cả ba người Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư và Vân Sương Nhi đều đồng loạt xông đến.
Ở cảnh giới Tiên Quân gồm có ba cấp bậc.
Tiên Quân hạ vị.
Tiên Quân trung vị.