Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

Nghe nói như thế, Dương Thanh Vân cũng cười khẩy nói: “Ngươi nói vậy, bản thân ngươi có tin không?”

 

“Gia tộc Bắc Đấu của ngươi hợp tác với dị tộc, sợ là mưu đồ này không chỉ mới thực hiện trong vài năm, vài chục năm ngắn ngủi đi?”

 

“Từ khi Bắc Đấu Diêm đi theo Đào Vĩnh Thịnh vào di tích cổ Đông Vĩnh thành này rồi gặp chuyện không may đến bây giờ, tất cả đều đã được lên kế hoạch từ trước”.

 

Bắc Đấu Hồng An nghe nói như thế thì vô cùng kinh ngạc.

 

“Dương Thanh Vân, ngươi cũng biết được không ít chuyện đấy!”

 

Bắc Đấu Hồng An cười lạnh nói: “Sao nào?

 

Ngươi và ta đều là Tiên Quân hạ vị, muốn thử cứng đối cứng với ta một lần không?”

 

“Được”.

 

Dương Thanh Vân không hề có chút sợ hãi nào.

 

Hắn ta đã giết cả Tiên Quân Thượng vị rồi, còn có thể sợ một Tiên Quân hạ vị ư?

 

Dương Thanh Vân nhìn về phía Nguyệt Thu Vân, lập tức nói: “Nguyệt thánh chủ, sư phụ ta đang ở phía dưới, ngươi có thể đi tìm hắn, người này cứ giao cho ta là được”.

 

“Dương cung chủ hãy cẩn thận”.

 

“Ừm”.

 

Nguyệt Thu Vân rời đi.

 

Dương Thanh Vân nhìn về phía Bắc Đấu Hồng An, bình tĩnh nói: “Sư môn ta có truyền thừa, gặp được dị tộc, giết không tha!”

 

Vừa dứt lời, Dương Thanh Vân lập tức xông ra.

 

Mà bên kia, Lý Nhàn Ngư cũng không thèm nói nhiều, lập tức chém giết cùng Huyết Vô Chiết.

 

“Tên nhóc kia, ngươi là ai?”

 

Huyết Vô Chiết gầm lên, Lý Nhàn Ngư căn bản không thèm để ý tới.

 

“Tên kia, muốn chết sao!”

 

“Tên nhóc kia, ngươi có biết bổn tọa là ai không?”

 

Lý Nhàn Ngư không trả lời, chỉ quyết đoán ra tay.

 

Bây giờ tới cảnh giới Tiên Quân, gặp phải đối thủ cảnh giới Tiên Quân, Lý Nhàn Ngư cũng muốn rèn luyện nhiều hơn.

 

Trên không trung nghìn trượng.

 

Bốn vị Tiên Quân đằng đằng sát khí.

 

Phía dưới, đám Cửu Thiên Huyền Tiên, Huyền Tiên vẫn không ngừng giao chiến.

 

Nguyệt Thu Vân mặc váy dài cung trang, hạ xuống như tiên tử.

 

Cho dù có vẻ ngoài tầm hơn ba mươi tuổi, nhưng Nguyệt Thu Vân vẫn có da thịt vô cùng mịn màng, cực kỳ quyến rũ.

 

Dù sao người như Nguyệt Thu Vân có thọ nguyên hơn mười vạn năm, từ khi cô ta tu hành đến nay còn chưa tới mười vạn năm, sau này vẫn còn có tiềm lực tiến thêm một bước nữa.

Mặc dù Cửu Thiên Huyền Tiên có thọ nguyên nhiều nhất là trăm vạn năm.

 

Nhưng không phải người nào cũng đều có thể sống đến trăm vạn năm.

 

Bị thương, trúng độc, tu hành đi nhầm đường vân vân, đều có thể khiến thọ nguyên bị giảm bớt.

 

Hơn nữa nếu trì trệ mãi ở một cảnh giới mà không thể tăng lên, chắc chắn tâm tính, tinh lực cũng sẽ bị tiêu hao, khiến cho thọ nguyên của bản thân bị tổn hại.

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement