Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 “Đây là chuyện mà người trên Kim Tiên trong gia tộc Bắc Đấu chúng ta mới có thể biết, tộc nhân khác cũng không biết”.  

 

“Được, vậy ta sẽ chỉ giết nhân vật cấp bậc Huyền Tiên, Cửu Thiên Huyền Tiên thôi”.  

 

Nghe nói như thế, Huyết Vô Chiết ở một bên cũng cười lạnh nói: “Ngươi đúng là nghĩ mình là Tiên Vương Tiên Hoàng gì ư?”  

 

“Ăn to nói lớn thật đấy!”  

 

Lý Nhàn Ngư cười nhạo nói: “Vậy còn ngươi?  

 

Cho dù sư phụ ta nói như thế nào, bây giờ ngươi vẫn phải ngoan ngoãn quỳ ở đây, bớt nói mấy lời không phục đi”.  

 

Bắc Đấu Hồng An nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, lại nói: “Ngươi đừng đắc ý quá, Tiên Quân hạ vị thì sao chứ, lần này, các ngươi sẽ đều phải chết ở đây”.  

 

Bắc Đấu Hồng An vừa nói ra lời này, Dương Thanh Vân và Lý Nhàn Ngư đang định ra tay, lại bị Tần Ninh ngăn cản.  

 

“Nói xem nào...”, “Trong gia tộc Bắc Đấu của ngươi liệu có còn Tiên Quân nhập phẩm tồn tại không?”  

 

Bắc Đấu Hồng An nghe nói như thế thì hừ nhẹ một tiếng, không nói gì.  

 

Tần Ninh nhìn về phía Huyết Vô Chiết, cười nói: “Ngươi nói đi?”  

 

Huyết Vô Chiết vẫn còn khinh thường nói: “Tần Ninh, ngươi thật sự nghĩ rằng chúng ta dùng hết thủ đoạn để bao vây di tích cổ Đông Vĩnh thành này lại, chỉ để dẫn các ngươi tiến vào, sau đó giết người phản kháng, thu người quy thuận ở trong này sao?”  

 

“Ngươi quá ngây thơ rồi!”  

 

Huyết Vô Chiết cười nói: “Trong vùng đất thần bí này, tầng thứ nhất chính là di tích cổ Đông Vĩnh thành của Đông Hoàng Cung, bây giờ tầng thứ hai chính là di tích cổ Nam Thiên Tiên cung của biển Nam Thiên năm đó”.  

 

“Bắt đầu từ khi các ngươi tiến vào nơi đây, đến bây giờ, các ngươi đã không có đường lui rồi”.  

 

“Quy thuận chúng ta sẽ có đường sống”.  

 

“Phản kháng chúng ta thì chỉ có một đường chết thôi”.  

 

“Không đến Tiên Vương, Tiên Quân nào cũng không thể thoát khỏi nơi này, trừ khi chúng ta buông tha cho các ngươi, hiểu chưa?”  

 

Lý Nhàn Ngư hừ một tiếng nói: “Vậy sao các ngươi còn lần lượt giết các Tiên Nhân của những thế lực lớn làm gì?  

 

Chờ đợi không tốt sao!”  

 

Huyết Vô Chiết không khỏi cười nói: “Ngươi đúng là đơn thuần, chúng ta giết Tiên Nhân của các thế lực lớn, chẳng qua là để rèn luyện thuộc hạ mà thôi”.  

 

Tần Ninh lập tức hiểu ra, nói: “Hoá ra các ngươi muốn dùng gậy ông đập lưng ông”.  

 

Huyết Vô Chiết nhìn về phía Tần Ninh bằng vẻ mặt nhìn kẻ ngốc.  

 

Người này đúng là không có đầu óc.  

 

“Nhưng mà sao ngươi có thể xác định người ta không ra được, ta lại không có biện pháp ra ngoài chứ?”  

 

Tần Ninh cười nói: “Cho dù bị phong ấn ở trong này hay là có đại sát trận gì đó, ta tự nhận mình vẫn có chút bản lĩnh, có thể rời đi được”.  

 

Huyết Vô Chiết cười nhạo nói: “Vậy ngươi đúng là tự tin”.  

“Một khi đã như vậy, làm phiền ngươi dẫn chúng ta đi xem rốt cuộc bữa tiệc lớn mà ba tộc các ngươi chuẩn bị là cái gì đi!”  

 

Tần Ninh cười nói: “Chắc hẳn tới được Tiên Quân trung vị, ngươi cũng là người thông minh, nếu để ta ra tay ép hỏi, tra tấn ngươi, ngươi mới mở miệng nói, vậy... chịu khổ nhiều như vậy cũng không đáng, ngươi thấy sao?”  

 

Sắc mặt Huyết Vô Chiết vô cùng âm trầm.  

 

“Được!”  

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement