Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Quân Phụng Thiên vội vàng nói: “Nghe rồi, nhớ kỹ rồi”.  

 

 

Tần Ninh lập tức nói: “Hơn nữa ta đi Tam Thanh tiên vực cũng không phải là sẽ không về nữa, đợi đến khi các ngươi tới cảnh giới Tiên Vương, đi qua hư không, xuyên qua các biên giới cũng không phải là điều gì khó”.  

 

Nhìn thấy Tần Ninh đã quyết tâm, mấy người đều biết không có khả năng khuyên can nữa.  

 

Tần Ninh nói: “Bây giờ ta vừa vào cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên nhị trọng thiên, còn cách Tiên Vương rất xa, mấy người các ngươi có thể bước vào cảnh giới Tiên Vương trước ta, các ngươi hãy nhớ kỹ phương pháp truyền đạo của ta, không được nóng vội”.  

  Advertisement

“Sau khi đến Tiên Vương, có thời gian thì hãy trở về Đại La tiên vực xem Khương Thái Vi và Trần Nhất Mặc đang ở nơi nào, có lẽ bọn họ đã đến Đại La Thiên rồi”.  

 

Mấy người đều gật đầu.  

 

“Đúng rồi!”  

 

Tần Ninh như nghĩ đến cái gì mà nhìn mấy người.

“Thái Thượng tiên vực có năm vùng biển, chúng ta đã nổi tiếng ở biển Nam Thiên rồi, nhưng vẫn còn chưa nổi tiếng ở cả Thái Thượng tiên vực”.  

 

“Có lẽ Hiến Chi, Nam Hiên, cùng với Viên Viên, Thanh Trúc đang ở trong bốn vùng đất còn lại của Thái Thượng tiên vực, chẳng qua là mọi người vẫn không có tin tức gì về nhau thôi”.  

 

Tần Ninh nói: “Sau khi các ngươi trở thành Tiên Vương hãy nhớ đi tìm bọn họ”.  

 

Đám người Vân Sương Nhi, Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư đều gật đầu.  

 

“Sư phụ, bây giờ người xuất phát luôn sao?”  

 

“Ừm, bây giờ luôn”.  

 

Tần Ninh chậm rãi nói: “Ta sợ trì hoãn nữa, nhỡ may ta tới Tiên Quân sẽ không thể đi từ nơi này đến Tam Thanh tiên vực được”.  

 

Nhìn thấy vẻ mặt lưu luyến và lo lắng của mấy người, Tần Ninh không khỏi nói: “Các ngươi không cần như thế, ta cũng không phải sẽ không trở lại, hơn nữa mặc dù có nguy hiểm, ta cũng có năng lực tự bảo vệ mình”.  

 

Tuy nói như thế, nhưng làm sao mấy người có thể thật sự không lo lắng cho được.  

 

“Lần sau gặp lại, ta hy vọng ở trong Thái Thượng tiên vực này, mấy người các ngươi đều đã lên đến cảnh giới Tiên Vương, Thanh Vân Cung vang danh biển Nam Thiên”.  

 

“Nhất định rồi”.  

 

“Sư phụ yên tâm”.  

 

Tần Ninh nhìn hai vị đệ tử, gật đầu.  

 

Sau đó hắn tiến lên ôm Vân Sương Nhi vào lòng, cười nói: “Yên tâm đi, không có việc gì đâu”.  

 

“Vậy chàng phải bảo trọng”.  

 

“Ừm”.  

 

Sau khi tạm biệt mấy người, Tần Ninh dẫn theo mấy người Cảnh Tranh, Ôn Ngọc Trạch, lập tức bước vào trận truyền tống.  

 

Đại trận lóe ra hào quang, vài bóng người biến mất không thấy.  

Trong lòng đám người Dương Thanh Vân đều có chút buồn bã mất mát.  

 

 

Vừa lo lắng sư phụ bị tính kế, lại cảm thấy thực lực của mình không đủ, không thể trợ giúp sư phụ, trong lòng không yên tâm.  

 

 

“Tu hành!”  

 

 

Dương Thanh Vân nắm chặt hai tay nói: “Tốt nhất là tu hành, sau đó là chém giết”.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement