Nội dung tiếp theo được đăng tải tại website tamlinh247.com.vn.vn. Trong lúc chờ chương mới, bạn có thể đọc truyện khác hoặc Tham gia Facebook Group để trò chuyện vui vẻ nha !.
Lịch đăng truyện hàng ngày:
Lão giả mở miệng lần nữa: “Ta hỏi lại ngươi một lần, Tần Ninh đang ở đâu?”
Vừa dứt lời, Quân Phụng Thiên bị lôi lên, trôi nổi giữa không trung, há miệng thở hồng hộc, sắc mặt trắng bệch đến đáng sợ.
Lão giả trước mắt rất khủng bố .
Vừa rồi Quân Phụng Thiên cảm giác được nước biển bên cạnh mình giống như trở thành rong rêu trí mạng, như muốn hoàn toàn xé rách hắn ta thành mảnh nhỏ.
Loại cảm giác này thật sự là làm cho người ta không thể chịu đựng được.
“Ta không biết!”
Quân Phụng Thiên quát: “Cho dù ngươi có giết ta, ta cũng không biết”.
“Một khi đã như vậy, ta sẽ thành toàn ngươi”.
“Dừng tay!”
Thấy lão giả sắp hạ sát thủ, bên kia, Dương Thanh Vân đột nhiên quát lên.
“Nga?
Ngươi là ai?”
Lão giả hứng thú nói.
“Ta là đệ tử Dương Thanh Vân của Tần Ninh, ta sẽ nói cho ngươi Tần Ninh ở nơi nào”.
Vừa nghe thấy lời này, Quân Phụng Thiên lập tức nóng nảy, hô: “Dương Thanh Vân, ngươi...”, nhưng Quân Phụng Thiên còn chưa nói được một nửa đã bị lão giả chặn miệng, những tiếng kêu la của hắn ta đều biến mất trong cơ thể cao một trượng, đám người xung quanh chỉ nhìn thấy Quân Phụng Thiên la to, căn bản không nghe được hắn ta đang nói cái gì.
“Dương Thanh Vân...”, lão giả cười nói: “Sư phụ ngươi đang ở đâu?”
Dương Thanh Vân liền nói ngay: “Ngươi thả hắn ta ra trước!”
Nghe nói như thế, lão giả buông lỏng tay ra, cả người Quân Phụng Thiên rơi từ giữa không trung xuống biển, hai tay vùng vẫy trên mặt biển, gào lên: “Dương Thanh Vân, ngươi làm gì thế?”
Dương Thanh Vân cũng nói: “Nói hay không có cái gì khác nhau sao?”
Nghe thấy lời này, Quân Phụng Thiên sửng sốt.
Dương Thanh Vân lập tức nhìn về phía lão giả, nghiêm túc nói: “Sư phụ ta đi Tam Thanh tiên vực rồi”.
“Gì cơ?”
Vừa nghe thấy lời này, lão giả liền ngây ra, cả người giống như hóa đá.
Qua một hồi lâu.
Lão giả đột nhiên mắng: “Tên khốn này, sư đồ hai người này đều không có ai ra gì cả”.
Đột nhiên.
Lão giả nhìn về phía Dương Thanh Vân, hừ một tiếng nói: “Ngươi cũng có đức hạnh giống sư phụ sư đệ ngươi đi?”
Ặc... Nghe được lời này của lão giả, mấy người đều không hiểu gì.
Lão giả tiếp tục nói: “Bổn tọa chính là Bảo Tiên Đế của Vũ tộc ở vùng đất Trung Thiên, sư phụ ngươi không nói về ta với ngươi sao?”
Vẻ mặt Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư khựng lại.
Nhưng đúng lúc này.
Vân Sương Nhi ở một bên đột nhiên kinh ngạc nói: “Ngươi chính là Vũ Bảo Bảo!”
Phụt! Vũ Bảo Bảo?
Lão giả này tên là Vũ Bảo Bảo?
Đây là cái tên cổ quái gì vậy, không ít người suýt chút nữa không nhịn được cười, nhưng lại nghĩ nếu cười thật, ai có thể chịu đựng được cơn giận của Tiên Đế chứ?
Mọi người đều nghẹn trở về.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!