Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 

 Tam Dạ cung rất lớn, vừa rồi ba phe thế lực đã tìm được một vài thứ tốt, hiện nay giải quyết xong đám người Cảnh Hỏa tộc phiền phức, tất nhiên là tiếp tục tìm kiếm.  

 

Tần Ninh đi cùng với nhóm Diệp Nam Hiên trở lại chỗ cũ.  

 

Tinh Linh tiên thể biến mất, thoạt nhìn Tần Ninh vẫn tự nhiên, tùy ý như bình thường.  

 

Nhưng hiện giờ hắn đã đạt đến cảnh giới Tiên Quân hạ vị, khí thế hoàn toàn khác xưa.  

 

Vừa bước vào cảnh giới Tiên Quân, không còn là phàm tiên mà là thần tiên trong thần tiên, đây là sự thăng hoa triệt để về sinh mệnh ở cấp bậc Tiên Nhân.  

 

Tuy rằng sau khi đột phá cảnh giới Tiên Quân Tần Ninh vẫn còn một quãng đường dài phải đi, nhưng ở chuyện tăng cảnh giới của bản thân, từ trước đến nay hắn không theo đuổi tốc độ.  

 

Lúc nên thăng cấp thì phải làm ngay.  

 

Chưa đến lúc thăng cấp thì cũng không thể cưỡng cầu.  

 

Lần này Trúc Diệp Tông có mười mấy người thương vong, bọn họ dọn thi thể người chết, mang về an táng.  

 

Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên, Thần Tinh Dịch áp giải ba mươi mấy võ giả Dị tộc đồng thời đứng lại.  

  Advertisement

“Thế này là có máu để mở tế đàn này ra rồi”.  

 

Tần Ninh nhìn về phía một võ giả Dị tộc, phần lớn bọn họ đều đạt đến cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên, Tiên Quân, thậm chí trong đó còn có một Tiên Vương sơ cấp.  

 

Lồng ngực của Tiên Vương sơ cấp nọ gần như bị chém làm đôi, sắc mặt tái nhợt.  

 

Là kiệt tác của Diệp Nam Hiên! Tần Ninh nói: “Mấy người các ngươi, canh giữ cho ta, ta phải xem rốt cuộc có thứ gì bên dưới tế đàn này”.  

 

“Vâng”.  

 

Mấy người họ tản ra.  

 

Tần Ninh lập tức đi lên bệ đá lớn, hắn vươn tay ra bắt, ba mươi võ giả ở các cảnh giới Tiên Vương, Tiên Quân, Cửu Thiên Huyền Tiên bị khóa lần lượt bị hút về phía hắn.  

 

Ba mươi mấy người đứng trên bậc thang.  

 

Tần Ninh không khách khí, hắn lắc tay một cái.  

 

Bùm bùm bùm… Ba mươi mấy người nổ tung, máu văng tung tóe.  

 

Văn ấn trên bệ đá lập tức phát sáng, máu tràn vào bên trong.  

 

Ngay lập tức.  

 

Tần Ninh giang hai tay, văn ấn bay ra.  

 

Ầm ầm ầm… Từng tiếng nổ vang lên.  

 

Văn ấn bao phủ bệ đá, dung hợp lại với nhau.  

 

Thời gian lặng lẽ trôi qua.  

 

Một nén nhang sau.  

 

Vù… Trên bệ đá, âm thanh vù vù vang lên.  

 

Mọi người đổ dồn ánh mắt về phía bệ đá, thấy được giữa hào quang chập chờn, bề mặt bệ đá không ngừng phát ra những tiếng lách cách, vô số vầng sáng dao động.  

 

Ngay sau đó.  

 

Bệ đá sụp xuống, một luồng sáng vàng rực mờ ảo tràn ra.  

 

Tần Ninh không do dự, tức khắc tiến lên nhìn xuống bên dưới bệ đá.  

 

“Ơ?”  

 

Tần Ninh nói ngay: “Đều lại đây”.  

 

Mọi người tập trung lại.  

Bọn họ đứng vây quanh bệ đá, nhìn vầng sáng tỏa ra từ bệ đá, Tần Ninh cười nói: “Xem ra là một nơi hay ho, xuống dưới nhìn xem”.  

 

 

Bọn họ lần lượt nhảy xuống dưới.  

 

 

Ở phía xa.  

 

 

Nhóm Phi Tử Chân, Huyền Thi Nhị, Tiêu Thái Lãng cũng dẫn dắt đệ tử của mình dò tìm cơ duyên.  

 

 

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement