Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 

 “Bí mật thật sự là lốc xoáy này, trước kia không hề có...”, Tần Ninh cũng liếc Thần Tinh Dịch một cái.  

 

Hắn có thể nhìn ra ý của Thần Tinh Dịch.  

 

Chỉ là nghi ngờ Linh Cảnh Sơn thôi.  

 

Nhưng mà... Lần này có nhiều người tiến vào đảo Tề Thiên như vậy, đã xác định chắc chắn là có những thế lực ở các vực đã sớm hợp tác với dị tộc, nhưng sao những thế lực đó có thể để mình bị lộ dễ dàng như vậy được?  

 

Nếu dễ dàng lộ ra dấu vết, vậy mấy năm nay ba thế lực bá chủ cũng không phải vất vả điều tra như thế  

 

“Năm cái quan tài này, giao cho chúng ta đi!”  

 

Tần Ninh mở miệng nói.  

 

“Đương nhiên đương nhiên...”, Linh Cảnh Sơn nhẹ nhàng thở ra, cười nói: “Thật sự không dám đấu giếm, tại hạ cũng muốn diệt trừ dị tộc, nhưng bây giờ nghe nói Tần công tử muốn làm chuyện lớn, chúng ta lại không thể giúp được gì quá lớn, giao mấy dị tộc kỳ lạ này cho Tần công tử, hy vọng có thể trợ giúp được Tần công tử phần nào...”, “Có tấm lòng này là vô cùng tốt”.  

  Advertisement

Rất nhanh, Tần Ninh đã sai người chuyển năm cái quan tài kia lên trên thuyền Thanh Minh.  

 

Mà ba chiếc thuyền chiến của nhà họ Linh vẫn dừng ở cách thuyền Thanh Minh khoảng trăm trượng, cũng không rời đi.  

 

Nếu đã biết đám người Tần Ninh có kế hoạch ở chỗ này chờ đợi, Linh Cảnh Sơn cũng muốn thử vận may xem sao.  

 

Trên boong thuyền Thanh Minh.  

 

Tần Ninh nhìn Thần Tinh Dịch, không khỏi nói: “Ngươi không cần trông gà hoá cuốc, nhìn thấy ai cũng nghi ngờ”.  

 

“Dị tộc giỏi về ẩn nấp, cho dù đứng ở bên cạnh ngươi, sợ là ngươi cũng không nhận ra được”.  

 

“Điều mà chúng ta phải làm chính là tỏ ra bình thường, dù sao lần này, Cảnh Hoả tộc và Hàn Mị tộc đến vì Ôn Ngọc Trạch, người phải nóng lòng chính là bọn họ”.  

 

“Nếu ngươi cứ cố ý đi đoán, đi hoài nghi, ngược lại là sẽ làm bọn họ bắt được khuyết điểm”.  

 

Thần Tinh Dịch gãi đầu, chỉ cười chứ không nói gì.  

 

Diệp Nam Hiên ở bên cạnh bĩu môi.  

 

Thần Tinh Dịch cả ngày đều nói hắn ta không có đầu óc, chẳng phải chính mình cũng không có đầu óc sao?  

 

Tần Ninh lập tức đánh giá năm cái quan tài.  

 

Quan tài lần lượt được mở ra.  

 

Tần Ninh vung tay lên, phong cấm lại toàn bộ thuyền Thanh Minh, đề phòng xuất hiện tình huống gì ngoài ý muốn.  

 

“Nếu đã như vậy, chúng ta sẽ nhìn xem rốt cuộc trong năm cái quan tài này là gì!”  

 

Bốn cái quan tài khác đều được lần lượt mở ra.  

 

Trong quan tài có bốn “thi thể”.  

 

Đều là nam tính.  

 

Thấy một màn như vậy, Thần Tinh Dịch cảm thấy cực kỳ vô vị, vẫn đứng sát vào quan tài của nàng kia cẩn thận đánh giá.  

 

Cách đó không xa.  

Đại Hoàng đứng trên boong thuyền thoáng nhìn một màn này liền lộ ra vẻ vẻ mặt khinh thường.  

 

 

Diệp Nam Hiên ngồi dưới đất ở một bên cũng tỏ ra cực kỳ khinh thường.  

 

 

Thần Tinh Dịch quả thực chính là một tên háo sắc thuần tuý! Còn cả ngày luyên thuyên về Huyền Hoàng Thần Thể của mình có nhược điểm nên mới không thể rời khỏi phụ nữ được.  

 

 

Đều là nói hươu nói vượn! Trước kia lúc tu hành cùng nhau, Thần Tinh Dịch bế quan hơn mười năm mấy trăm năm cũng không thấy đi tìm phụ nữ! Vừa xuất quan, cứ mấy tháng lại không thấy được bóng người, mà thường xuyên qua lại mấy chỗ phong hoa, quên hết tất cả.  

 

 

Chỉ có thể là đi tìm những tình nhân của mình để tiêu dao khoái hoạt.  

 

 

Huyền Hoàng Thần Thể chó má gì phải cần phụ nữ tới cân bằng chứ, toàn là nói phét! Sở dĩ ngủ với Vũ Vô Tuyết, nói là lợi dụng người phụ nữ kia, nhưng chắc chắn Thần Tinh Dịch cũng muốn thử xem phụ nữ dị tộc có gì khác với phụ nữ nhân tộc, thú tộc.  

 

 

Dù sao người này chính là người cực kỳ vô sỉ! Tần Ninh lần lượt đánh giá năm thi thể.  

Advertisement
';
Advertisement