Khi lời của Tân Ninh vừa dứt, Phương Phi Quần đứng ở phía sau hắn, ánh mắt thoáng nghiêm lại, nhìn về hai bên trái phải.
Phương Phi Quần không khỏi nói: “Tân công tử, ở đây chỉ có ngươi và ta cùng Khúc trưởng lão ba người, ngươi là... đang nói ta sao?”
“Ngươi nói xem?”
Tần Ninh quay người lại nhìn về phía Phương phi Quần, hờ hững nói: “Phương Phi Quần, ngươi cảm thấy, người của núi Thánh Long và Cửu Âm tộc sẽ không bán đứng ngươi sao?”
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Trong chớp mắt.
Phương Phi Quần xiết chặt bàn tay.
“Đừng cử động!”
Giọng nói lạnh lùng vang lên.
Khúc Phi Yên lúc này đang yểu điệu nhìn về phía Phương Phi Quần.
Mà bốn phía xung quanh Phương Phi Quần đã xuất hiện ba chiếc Đế binh, tất cả đều đã phong tỏa hết tất cả mọi động tác của hắn ta.
Hơn nữa... Không biết từ lúc nào, phía sau lưng Phương Phi Quần, Cửu Anh đã phóng to ra, cao đến một trượng, chín cái đầu đang vặn vẹo, nhìn chằm chằm vào Phương
Phi Quần.
Phương Phi Quần đứng yên tại chỗ, không dám cử động, sắc mặt sa sầm đến đáng sợ.
“Nguyệt Minh Tây, thân phận địa vị cũng không thấp đúng không?”, Tân Ninh nói thẳng: “Hắn ta đã bán đứng thân phận của ngươi một cách chóng vánh, lại
thêm cả Long Thiên Thụy bị chúng ta bắt được cũng đã chứng thực rồi!”
Nghe vậy, Phương Phi Quần lạnh lùng nói: “Tân Ninh, ngươi thực là kỳ đà cản mũi!”
“Ngày mà ta làm kỳ đà, vẫn còn dài lắm!”
Tân Ninh nhìn về phía Phương Phi Quần, cười nói: “Ngày sau, ở trong Thái Thần tiên vực này, người muốn ta chết, có lẽ còn nhiều nữa, cứ chờ mà xeml”
Phương Phi Quần hừ mũi nói: “Ngươi tưởng là mình có thể thành công đột kích nơi đóng quân của núi Thánh Long à? Núi Thánh Long và Cửu Âm tộc liên kết, đã có chuẩn bị từ trước, ngươi để Lão Thụ Quái và chó Đại Hoàng đi gây rối, căn bản chẳng có ý nghĩa gì, đợi khi Tiên Đế của Cửu Âm tộc đến, thắng bại sẽ rỡ”.
Khúc Phi Yên nghe vậy, điều khiển một chiếc Đế khí tiên kiếm cắm thẳng lên đùi của Phương Phi Quần, phụt một tiếng, máu tươi tuôn ra ào ạt, sắc mặt Phương Phi Quần thoắt cái trắng bệch.
“Ngươi nói nhảm nhiều thế?”
Khúc Phỉ Yên lạnh lùng hừ mũi.
Nàng ta không chịu được người khác quát tháo ra lệnh cho Tần Ninh.
Tân Ninh không khỏi cười nói: “Biết vì sao, ta đã biết ngươi là chó của núi Thánh Long, lại vẫn không động đến ngươi, còn cố ý để cho Phương Hoằng Hóa bọn họ phái đi mười vị Tiên Đế trong đó có ngươi không?”
Phương Phi Quần ngẩn ra.
“Chính là vì để ngươi truyền tin tức đi đó!”, Tân Ninh nói thẳng: “Núi Thánh Long sẽ có Tiên Đế đến đây, Cửu Âm tộc cũng vậy!”
“Nếu đã như thế, ta liền để bọn họ biết được tin tức này, mà núi Thánh Long cho rằng, chúng ta chỉ có mười vị Tiên Đế, ắt sẽ muôn nuốt chửng chúng ta, cho nên... bọn họ ắt sẽ phái càng nhiều Tiên Đế hơn đến”.
“Về việc này, chẳng lẽ ngươi cho rằng, ta sẽ không có chuẩn bị à?”
Phương Phi Quần nhìn Tần Ninh, vẻ mặt đầy khó hiểu nói: “Ngoại trừ Tiên Đế của Phương tộc, ngươi làm gì còn Tiên Đế để giúp đỡ nữa?”
Xích Diệm tiên môn?
Không thể nào!
Phương tộc nếu như tìm Tiên Đế của Xích Diệm tiên môn giúp đỡ, núi Thánh
Long chắc chắn sẽ suy xét đến điểm này mà thông báo trước cho Nam Đẩu Thiên Tông, chặn Xích Diệm tiên môn lại.
Mà bên trong Phương tộc nếu điều động những Tiên Đế từ các chiến trường khác đến, vậy thì chiến trường Trung bộ và chiến trường phía Đông, núi Thánh Long và Cửu Âm tộc chắc chắn sẽ tấn công, gây khó khăn cho việc điều động Tiên Đế, Phương tộc vẫn sẽ thua!
'Tần Ninh không có người trợ giúp!
Nghe vậy, Tân Ninh không khỏi mỉm cười nói: “Ta ngủ một giấc tám nghìn năm, nhưng người bên cạnh của ta, đều đã trưởng thành cả rồi”.
“Lão Thụ Quái, Đại Hoàng, Cửu Anh, ba vị mà ngươi đã nhìn thấy đây, không phải là toàn
Vừa nghe xong câu này, Phương Phi Quần lại càng khó hiểu. “Muốn biết không?” Tân Ninh cười nói: “Ta đưa ngươi đi xem!”
“Đánh gãy tứ chỉ của hắn ta trước đã, miễn cho hắn ta làm lỡ việc của chúng ta”.