Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 

"Nói nhảm, không chỉ phải gọi, mà còn phải cúi lạy, ba quỳ chín lạy, hành đại lễ, nếu không phải nhờ thúc của con, thì thằng nhóc như con bây giờ vẫn là đồ bỏ đi đấy, nhanh lên, đừng lề mề!"  

 

Bảo Thiên Tuấn lập tức tiến lên, quỳ rạp xuống đất.  

 

"Thúc..."  

 

"Được rồi được rồi, mau đứng dậy đi."  

 

Tần Ninh kéo Bảo Thiên Tuấn dậy, nhìn Bảo Tử Đạt, mắng: "Lão Đạt tử nhà ngươi, con trai ngươi đã là Các chủ rồi, quỳ ta làm gì, hồ đồ."  

 

Bảo Tử Đạt lại nheo mắt nói: "Sao lại là hồ đồ, thằng nhóc này hiểu cái gì, cái đầu này, sau này gặp ngươi một lần thì phải khấu một lần!"  

 

Ngay sau đó, Bảo Tử Đạt nhìn con trai, dặn dò: "Nhớ kỹ, sau này gặp Ninh thúc thúc thì phải cúi lạy một lần, dám không lạy, ta đánh chết con!"  

 

"Nhớ kỹ rồi..." Bảo Thiên Tuấn tuy cao lớn, nhưng trước mặt người cha béo ú, lại nhỏ bé như đứa trẻ.  

 

Rất nhanh, Vũ Bảo Bảo kéo con gái sang một bên, nhỏ giọng nói: "Đừng có câm lặng như vậy, chẳng phải những năm nay quan hệ của con và Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư, Vân Sương Nhi rất tốt sao? Thân thiết với Tần thúc thúc của con nhiều vào..."  

 

"Cha..."  

 

Vũ Ấu An có chút bất lực nói: "Thúc ấy trông còn nhỏ hơn cả con."  

 

"Con thì hiểu cái gì!" Vũ Bảo Bảo nhỏ giọng nói: "Bây giờ con đã là Tiên Đế đại viên mãn, được Tần thúc thúc của con chỉ điểm một chút thì việc đột phá Tiên Tôn, chỉ là chuyện sớm muộn, hiểu chưa?"  

 

"Hơn nữa, năm đó nếu không phải nhờ Tần thúc thúc con, thì con nhóc như con có thể trở thành tộc trưởng Vũ tộc sao? Tộc trưởng một tộc, cho dù ta đồng ý, cũng phải được các tộc lão đồng ý, con nghĩ con thật sự là sinh ra đã có thiên phú vô địch à?"  

 

Vũ Ấu An ngây người nói: "Nhưng chẳng phải cha nói... đều là do cha tận tâm dạy dỗ sao?"  

 

"Khụ khụ..." Vũ Bảo Bảo ho khan nói: "Sự chỉ đạo của cha rất quan trọng, nhưng thực tế, Tần thúc thúc của con đã mở ra cánh cửa trên con đường tu hành của con, có tác dụng vô cùng quan trọng!"  

 

Vũ Ấu An hoàn toàn ngẩn người.  

 

Mà lúc này, nào chỉ có nàng ấy ngẩn người, Bảo Thiên Tuấn cũng ngẩn người.  

 

Cả hai đều không biết từ lúc nào lại có thêm một người thúc!  

 

Nhưng người ngạc nhiên nhất, lại là mọi người của Lạc gia.  

 

Lúc này, mọi người của Lạc gia, đã sớm bị Vũ Bảo Bảo, Bảo Tử Đạt cùng những người khác chen sang một bên.  

 

Vũ Bảo Bảo kéo Tần Ninh liền nói: "Đi đi đi, đi uống rượu, đi uống rượu."  

 

"Đừng vội đừng vội, ta còn có việc chưa xử lý xong, các huynh đến cũng không biết chào hỏi trước."  

 

"Chào hỏi cái gì, lần trước ngươi lén lút bỏ chạy, đến Thái Thượng tiên vực lại không tìm bọn ta? Hừ, sao vậy? Nghĩ bọn ta sẽ hại ngươi à?" Bảo Tử Đạt giận dỗi bất bình.  

 

Vũ Bảo Bảo cười khẩy nói: "Chẳng phải là do danh tiếng của ngươi quá kém sao, Tần lão đệ lo lắng cũng là phải."  

 

"Cút xéo đi."  

 

Hai người lời qua tiếng lại, xem ra sắp cãi nhau.  

 

"Muốn cãi nhau thì cút xa ra mà cãi." Tần Ninh xua tay nói: "Ta còn có việc chính chưa xử lý xong."  

 

"Việc gì vậy?" Vũ Bảo Bảo tò mò hỏi.  

 

"Đây, ngươi xem..."  

 

Lúc này, Vũ Bảo Bảo và Bảo Tử Đạt nhìn sang phía bên kia.  

 

"Này, Lạc Sơn Hà, thằng nhóc nhà ngươi đến khi nào vậy?" Vũ Bảo Bảo kinh ngạc nói.  

 

Hay lắm!  

 

Vẻ mặt Lạc Sơn Hà ngượng ngùng.  

 

Hóa ra hai vị này căn bản không nhìn thấy hắn ta.  

 

Lạc Sơn Hà chắp tay chào Vũ Bảo Bảo và Bảo Tử Đạt.  

 

Hai vị này, hiện nay đều là Tiên Tôn không nói, bản thân cũng là những nhân vật cường giả lão làng trong Thái Thượng tiên vực, rất nổi tiếng ở đại địa Trung Thiên.  

 

Vũ Bảo Bảo là lão tộc trưởng Vũ tộc, mà Vũ tộc không chỉ là một gia tộc lâu đời, mà còn là... luyện khí thế gia.  


Hiện nay tiên khí trong Thái Thượng tiên vực, đến cấp bậc Tiên Quân có thể sử dụng, gần như một nửa đều là xuất ra từ tay người Vũ gia. 

Advertisement
';
Advertisement