Tần Ninh nhìn Viêm Nhập Vũ, ngoắc tay cười nói: “Nào, đến giết ta thử xem!”
Đối mặt với khiêu khích như thế, Viêm Nhập Vũ sao có thể nhịn nổi.
Không giết Tần Ninh, hôm nay võ giả cảnh giới Hóa Thần của năm gia tộc lớn sẽ hoàn toàn xong đời, thậm chí gia tộc truyền thừa của một Vương và bốn Hoàng cũng sẽ chết hẳn.
Viêm Nhập Vũ quát khẽ, trong nháy mắt xông về phía Tần Ninh.
“Lạc Nhạn linh chưởng!”
Một chưởng của Viêm Nhập Vũ lúc này hóa thành một con chim nhạn, vọt về phía Tần Ninh.
Con chim nhạn màu đỏ rực kêu lên chiêm chiếp, trong nháy mắt mang theo khí thế nóng bỏng, nhằm về phía Tần Ninh.
Vụt...
Mà lúc này, một cảnh kinh ngạc hiện ra.
Con chim nhạn kia trực tiếp xông về phía Tần Ninh, nhưng trong lúc nó bay đến gần Tần Ninh thì lại giống như coi Tần Ninh là không khí, trực tiếp bay xuyên qua thân thể Tần Ninh, rồi nổ tung ở khu vực trăm trượng phía sau Tần Ninh, hóa thành biển lửa khắp nơi, thiêu đốt khoảng không.
Bay xuyên qua?
Lúc này mọi người nhìn Tần Ninh.
Nhưng Tần Ninh lúc này chẳng giống như gặp chuyện chút nào!
Sao lại thế?
Sắc mặt Viêm Nhập Vũ trở nên vặn vẹo, Mộ Thiên Ca cùng Từ Trạch Bình thì càng có vẻ mặt khó coi.
Đùa gì vậy!
“Viêm trưởng tộc, ngươi làm cái gì vậy?”
“Viêm huynh, giờ không phải lúc đùa đâu!”
Hai người lo lắng thúc giục.
Bọn họ biết đến thủ đoạn của Viêm Nhập Vũ rồi, thúc đẩy huyết thống Viêm Hoàng, công kích mang theo khí huyết hỏa diễm, dù là cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển cũng không đấu được.
Nhưng bây giờ đòn tấn công kia lại xuyên qua Tần Ninh như không thấy.
Đùa cái con mẹ nó à!
Viêm Nhập Vũ lúc này cũng tràn ngập những câu chửi thề trong lòng.
Viêm gia ông ta chết bao nhiêu người, ông ta làm gì có thời gian mà đùa.
Một đòn ban nãy, đừng nói là Tần Ninh, dù là cảnh giới Hóa Thần thất chuyển mà chống đỡ cũng sẽ chết tươi.
Nhưng nó lại xuyên qua thân thể Tần Ninh...