Giờ phút này, những đệ tử vây quanh võ trường ai nấy đều trợn tròn mắt kinh ngạc.
Đỗ Thỉnh, một nhân vật làm mưa làm gió ở Thiên Thánh đường.
Đệ tử đích hệ của Đỗ gia, là con cháu thiên tài hơn cả Đỗ Tiển.
Đỗ Tiển xếp thứ mười bốn, là cảnh giới Thông Thiên tứ bộ.
Còn Đỗ Thỉnh xếp thứ chín, là cảnh giới Hoá Thần nhất chuyển.
Thế mà lại bị Tần Ninh xử gọn trong nháy mắt!
Trong nháy mắt chuyện này lan truyền khắp nơi.
Nếu như nói đến chuyện lúc trước ở Thiên Thánh đường khiến hai người Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi nổi tiếng.
Vậy thì chuyện ngày hôm nay đã khiến Tần Ninh hoàn toàn nổi danh.
Mà lúc trước Hạ Tịch Lâm dẫn theo đám người tầng lớp cấp cao Đỗ gia và Hạ gia đến gây chuyện với Tần Ninh lại khiến Tần Ninh gây được ấn tượng mạnh với các trưởng lão.
Lần này, Tần Ninh lại nổi tiếng trong đám đệ tử.
Cảnh giới Thông Thiên nhị bộ đánh bại cảnh giới Hoá Thần nhất chuyển.
Chuyện này rốt cuộc phải như thế nào thì mới làm được chứ?
Mà người nổi tiếng nhất không ai sánh bằng chính là Đỗ Thỉnh.
Cảnh giới Hoá Thần nhất chuyển lại bị bại dưới tay cảnh giới Thông Thiên nhị bộ, đây là chuyện mất mặt cỡ nào cơ chứ!
Đỗ Thỉnh phút chốc bỗng trở thành trò cười của tất cả mọi người.
Nhưng Tần Ninh lại chẳng thèm quan tâm mấy chuyện này.
“Đến rồi!”
Lúc này, nơi ở của đệ tử trong Trường Sinh đường.
Tần Ninh một thân áo đen đứng vững, hai người Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng ở phía trước, trong tay mỗi người cầm một quả cầu Linh Điện.
“Công tử, như này thật sự tốt sao?”
Diệp Viên Viên bất đắc dĩ nói.
“Bảo cô cầm thì cô cứ cầm đi!”
Tần Ninh cười nói: “Yên tâm, quả cầu Linh Điện tuy có thể gây thương tích cho cảnh giới Thông Thiên nhưng cũng không nguy hiểm đến tính mạng đâu”.
“Hơn nữa ta dùng để tu luyện, không phải lấy để tự hại bản thân”.
“Có thể dùng sức mạnh của linh điện để tu hành sao?”
Vân Sương Nhi khó hiểu nói: “Cái này chắc chắn sẽ không hại đến bản thân chứ?”