Ầm...
Đúng lúc này có một tiếng vù vù vang lên.
Lối vào khu vực Cổ Tháp lúc này mở rộng, có xu hướng ổn định, dao động bình ổn lại.
“Các vị trưởng lão, theo ta, giết!”
Thánh Trường Tồn lúc này quát khẽ một tiếng dẫn người xông lên.
Cho dù Tần Ninh không dẫn theo người của Tần gia đến giúp thì hôm nay cũng phải đánh một trận.
Nếu thua thì thư viện Thánh Hiền liền xong đời!
Cho dù như thế nào thì bây giờ cũng phải giết không tha!
Ba người Hứa Linh Hoàng, Chung Thiên Kiếm và Thương Hoán tức sùi bọt mép.
“Tất cả mọi người, giết chết Tần Ninh, đi vào bên trong khu vực Cổ Tháp thưởng một món huyền khí!”
Lời này vừa nói ra, trong nháy mắt rất nhiều vô địch cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển điên cuồng lao về phía Tần Ninh.
“Đến đây đến đây!”
Tần Ninh một tay cầm kiếm cười ha ha nói: “Xem các ông có thể đưa đến bao nhiêu cái mạng nào!”
Keng...
Trường kiếm kêu vang.
Tần Ninh nhìn về phía Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên.
“Ở bên cạnh ta, đừng có lộn xộn”.
Hai cô gái gật đầu một cái.
Tần Ninh vung kiếm ra.
Tiếng sấm của Ngọc Lôi thể cuồn cuộn.
Hỗn Nguyên Lệ Điện Pháp nổ đùng đoàng.
Hồ nước sấm sét bắt đầu tập hợp.
Ngọc Lôi Dẫn Kiếm quyết được thi triển một lần nữa.
Chỉ có điều lần này, ánh sáng lưới điện mà Tần Ninh thi triển ước chừng phải bao phủ phạm vi trăm mét.
“Cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển rất lợi hại đúng không?”
Tần Ninh cười nhạo một tiếng, mũi kiếm chĩa thẳng vào lối vào của khu vực Cổ Tháp.