Bây giờ xem ra thật sự là như vậy, nhưng chỉ có nàng biết, Diệp Viên Viên biết, những người còn lại đều không biết.
Ví dụ như... Cổ Nhất Phong bây giờ.
“Khiêu chiến với ta ư?”
Tần Ninh cười chế giễu nói: “Có thể!”
“Nhưng mà khiêu chiến thì phải có thêm giải thưởng mới thú vị chứ”.
“Nếu không thì ta thân là tông chủ của Thanh Vân tông, ngày nào cũng có người đến khiêu chiến với ta, vậy thì há chẳng phải ta không còn thời gian tu luyện sao?”
Cổ Nhất Phong cũng không vòng vo trực tiếp lấy ra một thanh trường kiếm.
Trường kiếm vẩy một cái, ánh kiếm lấp loé phát ra ánh trăng vô cùng sinh động.
“Linh kiếm Nguyệt Ngâm”.
Cổ Nhất Phong nghiêm nghị nói: “Kiếm này là một trong những linh khí cửu phẩm, cũng là độc nhất vô nhị, dùng thời gian vạn năm để ngưng tụ ánh trăng, đủ thích hợp rồi chứ?”
“Ta dùng nó đánh cược, còn ngươi thì sao?”
“Ta?”
Tần Ninh lúc này mỉm cười, vung tay lên.
“Thanh kiếm này là linh kiếm Long Cốt Nguyệt!”
Tần Ninh thản nhiên cười nói: “Nếu như ta thua thì thanh kiếm này thuộc về ngươi”.
Linh kiếm Long Cốt Nguyệt!
Trong lúc nhất thời, thế hệ trẻ tuổi xung quanh không có phản ứng, còn những cảnh giới Hoá Thần sống hơn vạn năm cũng vô cùng kinh hãi.
Bên trong Thanh Vân tông, Thiên Đạo Nhất không nhịn được mà biến sắc.
“Cha, thanh kiếm này là như nào vậy? Tại sao con chưa từng nghe về nó nhỉ?”
“Thanh kiếm này không phải ở trên Cửu U đại lục”.
Thiên Đạo Nhất kích động nói: “Chính là đến từ Bắc Thương tông ở đại lục Bắc Thương”.
Bắc Thương tông, đại lục Bắc Thương.
Thiên Linh Lung lập tức kinh ngạc.
Cô ta biết tông môn này, ở trên đại lục Bắc Thương, sự tồn tại của Bắc Thương tông giống như sự tồn tại của các cổ quốc, Hoang gia ở trên Cửu U đại lục vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!