Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 “Xúc Thiên Duy!”  

 

“Thuộc hạ hiểu rồi!”  

 

Quế Nhất Luân nói xong, một người lập tức xông ra.  

 

Oanh...  

 

Một đấm, trực tiếp va vào người Tần Ninh.  

 

Tiếng va chạm vang lên, đám người Lưu Vân Triết mang vẻ mặt khó coi.  

 

Cảnh giới Hóa Thần thất chuyển!  

 

Thế mà lại đánh lén!  

 

Lưu Vân Triết khẽ quát lên: “Lưu Diễm các theo ta giết, bảo vệ Tần công tử!”  

 

Lưu Vân Triết lúc này hét lớn.  

 

Quế Nhất Luân thấy cảnh này thì cười khẩy.  

 

“Lưu Vân Triết, ông đang chuẩn bị cho Lưu Diễm các biến mất khỏi đại lục Thiên Long à?”  

 

Lưu Vân Triết hơi sửng sốt.  

 

“Nếu không có Tần công tử, chúng ta đã chết từ lâu rồi!”  

 

“Hôm nay, công tử vì chúng ta mà gặp nạn, chúng ta sao có thể khoanh tay đứng nhìn chứ?”  

 

“Chết, cũng phải xứng với lương tâm của mình!”  

 

Lưu Vân Triết lúc này quát lên.  

 

Nếu cứ lùi bước như thế thì có khác gì?  

 

“Quả nhiên là ngu ngốc!”  

 

Quế Nhất Luân lại cười nhạt.  

 

Oanh...  

 

Mà lúc này, lại có một tiếng nổ vang lên.  

 

Vốn dĩ tên cảnh giới Hóa Thần thất chuyển kia đánh thẳng vào ngực Tần Ninh.  

 

Nhưng lúc ấy Tần Ninh lại đấm xuyên qua ngực của hắn ta.  

 

Bàn tay vung lên, một thân ảnh lúc này rơi ầm ầm xuống đất.  

 

Tần Ninh vẫy tay nói: “Đừng có tới gây thêm phiền nữa!”  

 

Lưu Vân Triết sửng sốt.  

 

Đừng tới gây thêm phiền...  

 

Đây là... chê à?  

 

Những người khác cũng sửng sốt.  

 

Tần Ninh mặc kệ.  

 

Hắn tăng cảnh giới rất nhanh.  

 

Mà giao chiến cũng không ít.  

 

Mỗi một lần tăng cấp, kèm theo chiến đấu cũng khiến thực lực bản thân hắn ổn định cực lớn.  

 

Lúc này, hắn không sử dụng linh kiếm Long Cốt Nguyệt, chính là đang ổn định thực lực.  

 

Ngọc Lôi thể cùng Hỗn Nguyên Lệ Điện pháp vốn dĩ không phân tu hành trước sau, chính là hy vọng sấm sét chi linh có thể hợp nhất.  

 

Tần Ninh bước ra, sức lực toàn thân oanh động.  

 

Sấm rền cuồn cuộn, tiếng chớp sắc bén.  

 

Oanh...  

 

“Ai ngăn ta, chết!”  

 

Nói xong, Tần Ninh nhìn Quế Nhất Luân.  

 

“Gọi tiểu gia ta là quái vật tóc trắng? Hôm nay, lão tổ Thiên Ngoại Thiên đến cũng vô dụng!”  

 

Tần Ninh lúc này cười khẩy.  

 

Quế Nhất Luân phẫn nộ.  

 

“Đao tới!”  

 

Nói xong, tay Quế Nhất Luân xuất hiện một thanh long đao.  

 

Đao dài ba mét, tay cầm tỏa ra ánh kim nhàn nhạt.  

 

Chỗ lưỡi đao có ánh sáng lóe lên, tạo một cảm giác huyết khí bức người.  

 

Thần binh lệ khí cỡ này, có vô số người đã chết dưới lưỡi đao nó.  

 

Quế Nhất Luân bước ra, nhìn Tần Ninh.  

 

“Hôm nay, sẽ cho ngươi chết không có chỗ chôn!”  

 

Quế Nhất Luân thích phụ nữ, ai mà không biết.  

 

Gặp mỹ nữ tuyệt thế như Cốc Tân Nguyệt Quế Nhất Luân chắc chắn sẽ không buông tay.  

 

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement