Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 “Trái lại ở bên cạnh công tử ta rất vui”.  

 

“Hơn nữa, cô đã từng nghĩ trước đây công tử lợi hại như thế sao lại thay hình đổi dạng trở về chưa?”  

 

“Theo ta thấy, công tử là chuyển kiếp trùng sinh, mà giữa đường lại thức tỉnh, cô nghĩ lại xem, công tử đối xử với lão Vệ và Thạch Cảm Đương tốt vô cùng, đối xử với Tần gia cũng đặc biệt tốt”.  

 

“Cho nên, công tử trước đây vô địch như thế, vậy thì trong hơn tám vạn năm kia công tử đã đi đâu?”  

 

Vân Sương Nhi nghi ngờ nói: “Hơn nữa ta có cảm giác kinh nghiệm của công tử so với những gì mà chúng ta biết nhiều hơn rất nhiều”.  

 

“Thẩm Văn Hiên nói, công tử tinh thông thuật luyện đan nhưng mà theo như ta được biết thì Cửu U Đại Đế cũng không tinh thông thuật luyện đan cho lắm”.  

 

“Cô không cảm thấy kỳ lạ sao?”  

 

“À đúng rồi, Thẩm Văn Hiên nói công tử truyền cho hắn quyển thứ nhất của Cửu Nguyên Đan Điển, ta cũng nhớ Thiên Linh Lung đã từng nói Cửu Nguyên Đan Điển là do Cửu Nguyên Đan Đế viết ra”.  

 

“Cô nói xem, liệu Cửu Nguyên Đan Đế và Cửu U Đại Đế liệu có phải là cùng một người không?”  

 

“Trái lại ta có cảm giác, rất nhiều chuyện về công tử không thể chỉ dùng cái thân phận Cửu U Đại Đế này là có thể lý giải được hết!”  

 

Diệp Viên Viên nghe Vân Sương Nhi nói xong, hai mắt mở lớn nhìn chằm chằm Vân Sương Nhi.  

 

Nha đầu này từ khi nào suy nghĩ lại mạch lạc như này?  

 

“Còn có còn có nữa!”  

 

Vân Sương Nhi chân thành nói: “Trái lại ta nghĩ, chỉ cần ở bên cạnh công tử thì thực lực chắc chắn sẽ mạnh lên, cái cần biết đều sẽ biết hết, đến lúc đó từng chuyện trong quá khứ của công tử chúng ta sẽ biết hết, có phải sẽ rất vui không? Cô không cảm thấy tò mò sao?”  

 

Diệp Viên Viên lắc đầu.  

 

“Nói một đằng nghĩ một nẻo!”  

 

Vân Sương Nhi cười nói: “Ta thì ngược lại, rất tò mò”.  

 

Trong lòng Diệp Viên Viên cảm thấy hơi mệt.  

 

Vân Sương Nhi là đang muốn rơi vào tay giặc sao?  

 

“Ha ha, được, Vân Sương Nhi!”  

 

Thạch Cảm Đương đột nhiên quay lại, cười ha ha một tiếng nói: “Cô có biết thích một người thì biểu hiện ban đầu là gì không?”  

 

“Là gì?”  

 

“Đó chính là nảy sinh sự tò mò đối với người đó, sau đó không ngừng tìm hiểu tìm hiểu, cuối cùng...”, Thạch Cảm Đương dừng lại.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement