Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 "Trước đây Tần công tử chỉ điểm Ngũ Mạch Phổ đã trấn áp ngũ mạch Phong Thiên nhưng bây giờ ma tộc dưới lòng đất hình như càng ngày càng sôi trào".  

 

"Bọn ta đều cảm nhận được ngũ mạch Phong Thiên chấn động".  

 

Hoàng Phủ Hùng không vòng vo đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp nói: "Ma tộc dưới lòng đất lần này quyết tâm..."  

 

"Cửu U đại lục không có lối thoát cho ma tộc dưới lòng đất, lối vào Vô Cực Thần Sơn trước kia đã bị Cửu U Đại Đế bịt chặt rồi!"  

 

"Bây giờ chỉ còn lại bốn lối!"  

 

"Hoàng Phủ gia các ngươi trấn thủ ngũ mạch Phong Thiên, bên trong U Minh tông có Ngục Cốc U Minh, Vũ gia trông coi Đại Vũ lục châu cùng với sông Địa U!"  

 

Tần Ninh suy nghĩ một lát rồi nói: "Hoàng Phủ gia các ngươi để ý ngũ mạch Phong Thiên, Thanh Vân tông ta sẽ trấn thủ cốc U Minh Ngục, tiện thể nói với đám người Vũ gia, Đại Vũ lục châu một mình tôm cát nhỏ không được, phái một vài người đến đi".  

 

"Còn sông U, nói với mấy cổ quốc lớn kia đừng ngày ngày ngồi không một chỗ không làm gì, chỉ biết cơ nghiệp của mình ổn định, ma tộc mà ra ngoài thì Cửu U đại lục liền xong đời".  

 

"Vâng vâng vâng!", Hoàng Phủ Hùng gật đầu.  

 

Đối xử với Tần Ninh bây giờ không chỉ còn là khách khí nữa.  

 

Ông ta đã bước vào cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ nhưng Tần Ninh giờ đã là cảnh giới Nhân Vị trung kỳ rồi.  

 

Thiên tài có đôi khi khiến người khác phải cảm thấy tuyệt vọng như thế đấy.  

 

"À đúng rồi!"  

 

Hoàng Phủ Hùng lại nói: "Tần tông chủ, gần đây hình như toàn bộ đại lục Bắc Thiên có chút xao động, nghe đồn là... kính Bắc Thương xuất thế".  

 

Hoàng Phủ Hùng không nói kính Bắc Thương là cái gì, ông ta tin Tần Ninh chắc chắn biết cái đó.  

 

"Kính Bắc Thương?"  

 

Hai mắt Tần Ninh loé lên, nói: "Ngươi mà không nói thì ta đã quên mất vụ này rồi".  

 

"Nếu như thế thì xem ra thời gian tới không còn nhàm chán nữa rồi".  

 

Lời vừa nói ra, đám người có mặt ở đây đều cảm thấy mơ hồ.  

 

"Đã như vậy lão hủ xin cáo từ!"  

 

Hoàng Phủ Hùng rời đi, đám người Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi ở trong sân đều khó hiểu nhìn Tần Ninh.  

 

"Công tử, kính Bắc Thương là thứ gì vậy?"  

 

Vân Sương Nhi không hiểu liền hỏi, tính cách vẫn đơn thuần như lúc trước không thay đổi.  

 

Tần Ninh mỉm cười nói: "Ở trên đại lục Bắc Thiên có lưu truyền một câu như này".  

 

"Kính Bắc Thương!"  

 

"Chiếu Bắc Thiên!"  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement