“Tông chủ!”
Người này nhìn về khoảng không, gọi Vũ Trạch Uyên.
Nhưng Vũ Trạch Uyên lúc này đâu rảnh quan tâm hắn ta.
“Đừng hét!”
Tần Ninh vung kiếm tới.
Cảnh giới Địa Vị sơ kỳ, lại uy vũ bất phàm như huyền cảnh Tạo Hóa vậy.
“Không!”
Khi tiếng hét không cam lòng vang lên thì máu tươi cũng tuôn ra.
Lần này, tất cả mọi người ngẩn cơ.
Sau một hồi, bốn đại cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ chết sạch!
“Ha ha...”
Thạch Cảm Đương cười lên ha hả: “Khinh thường sư tôn ta cảnh giới không cao? Thực lực của sư tôn ta há có thể cân nhắc dựa theo cảnh giới?”
Lần này Tần Ninh xuất hành, không dẫn Cốc Tân Nguyệt thực lực sâu không lường được đi theo, vì sao?
Bởi vì Tần Ninh căn bản không lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì.
Cảnh giới Thiên Vị cũng tốt.
Huyền cảnh Tạo Hóa cũng được!
Tần Ninh quan tâm sao?
Không!
Thạch Cảm Đương hiểu điều này hơn ai hết.
“Giết!”
Búa rìu chém ra, Thạch Cảm Đương lúc này bộc phát ra một ý chí mạnh vô cùng.
Sư tôn đã giết bốn người, hắn ta cũng không thể tụt lại.
Tần Ninh lúc này vẫn chưa vội vã tham gia vào trận đấu của Vân Sương Nhi.
Nhìn Vân Sương Nhi ở bên trong đoàn người, công thủ có đủ, Tần Ninh gật đầu.
“Sương Nhi, thả chân nguyên ra hết mức đi, đừng giữ sức”.
“Linh khí thiên địa có bao nhiêu, Hỗn Độn thể sẽ chuyển hóa bấy nhiêu chân nguyên, không cần lo lắng!”
“Chuyện này cũng là một loại tôi luyện Hỗn Độn thể của cô”.
Tần Ninh thỉnh thoảng chỉ điểm.
Cũng có kẻ đui mù, tức giận tấn công Tần Ninh, nhưng đều bị Tần Ninh một kiếm chém mất mạng.
Hiện tại, mấy chục người vây giết, ngược lại giống như mấy chục người bị đuổi giết!
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!