Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 “Quả nhiên là địa hoả!”  

 

Tần Ninh lúc này mỉm cười.  

 

Địa hoả chính là được sinh ra ở một vài vùng đất kỳ lạ, hơn nữa địa hoả chỉ có ý thức đơn giản không có năng lực suy nghĩ độc lập.  

 

Chỉ có thể dựa vào địa hình mà trưởng thành một cách bị động.  

 

Thiên hoả thì lại khác.  

 

Thiên hoả có thể tu hành, không ngừng đề cao bản thân, có thể thi triển thần công, tấn công chủ động.  

 

Còn thần hoả thì không khác nhân loại là mấy, hoá thành hình người, phi thiên độn thổ không gì không thể làm được.  

 

Tần Ninh vừa dứt lời, chỗ sâu bên trong sơn cốc có một đám mây lửa bay ra.  

 

Đám mây lửa màu đỏ thẫm mang theo sức nóng kinh người, cây băng nào đến gần đều bị tan chảy hết.  

 

Lúc này bên trong sơn cốc dường như xuất hiện khí tức nóng bỏng vô tận.  

 

“Dựa vào linh thạch dung nham hấp thụ sức nóng của mặt trời, hội tụ mà hoá thành hình, mấy vạn năm ngắn ngủi đỡ trở thành địa hoả uy năng, hơn nữa còn có ý thức nhất định, tính lột xác hoá thành thiên hoả à?”  

 

Tần Ninh liếc mắt nhìn cười nói: “Rất không may, ngươi lại gặp phải ta”.  

 

Đám mây lửa kia bộc phát ra luồng khí tức phẫn nộ, ngọn lửa xung quanh cuộn trào.  

 

“Ngươi sinh ra ở đây, dùng địa hình này để tu luyện là không có gì sai cả, nhưng lại hấp dẫn những linh thú vào đây để ngươi luyện hoá giúp ngươi trưởng thành thì ngươi cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì”.  

 

Tần Ninh nghe ra được ý niệm của địa hoả.  

 

“Chi bằng bị ta luyện hoá đi!”  

 

Lời này vừa nói ra, địa hoả lập tức nổi giận.  

 

Tần Ninh khinh người quá đáng.  

 

Nhưng Tần Ninh cũng chẳng thèm quan tâm cái này, tiếp tục nói: “Cũng giống như cách mà ngươi muốn lột xác trở thành thiên hoả là rất nhanh, nhưng có phần hơi quá tự tin rồi”.  

 

“Nói tóm lại, xem như là bàng môn tà đạo, cho dù ngươi có lột xác thành thiên hoả thì cũng không được trọn vẹn, thậm chí sẽ dẫn đến linh niệm của ngươi bị hỗn loạn, chết không có chỗ chôn”.  

 

“Cũng chính là tàu hoả nhập ma mà con người vẫn hay nói đấy”.  

 

Tần Ninh bày ra bộ dáng hiên ngang lẫm liệt, nhếch miệng cười nói: “Cho nên hôm nay thu thập ngươi cũng coi như là thay trời hành đạo”.  

 

Lần này đã hoàn toàn chọc giận đám mây lửa kia.  

 

Đám mây lửa chớp động, trogng nháy mắt giết ra lao thẳng về phía Tần Ninh.  

 

Bùm...   

 

Một tiếng nổ trầm thấp vang lên vào lúc này.  

 

Thân ảnh của Tần Ninh bay lên trên không, tiến vào bên trong hư ảnh băng hoàng.  

 

Hai thân ảnh giao chiến ở bên trong sơn cốc.  

 

Sương băng và ngọn lửa lúc này giao tranh công kích nhau, uy năng vô địch.  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement