Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 “Năm tháng ngươi sống ngược lại không ngắn!”, Tần Ninh nhìn người đàn ông, từ từ nói: “Ngươi tên gì?”  

 

“Giang Bạch!”  

 

Lúc này Giang Bạch tùy ý nói, hắn ta ngồi trên ghế, lấy tay che trán, dáng vẻ lười biếng.  

 

Tần Ninh bước từng bước đến gần, hắn ta cũng không có ý đứng dậy.  

 

Hai người một đứng một ngồi, cách mấy chục mét, cứ như vậy nhìn đối phương.  

 

Tần Ninh phá vỡ yên tĩnh, nói: “Ngươi hẳn không phải là Linh Tử Hiên rồi, sao lại xuất hiện ở bên trong Tử Hiên các?”  

 

“Tử Hiên các sao?”  

 

Giang Bạch cười nói: “Đây vốn chính là nơi của ta, là ta để cho Linh Tử Hiên ở đây”.  

 

“Linh Tử Hiên chưa chết?”  

 

“Chết rồi!”  

 

Giang Bạch nói lại lần nữa: “Đối đầu với Ma tộc mà chết”.  

 

Ma tộc!  

 

Cách đây không lâu, Tần Ninh lại một lần nữa nghe thấy cái tên này.  

 

“Luyện Ngục Ma?”  

 

Lời Tần Ninh vừa nói ra, Giang Bạch động đậy.  

 

Gần như trong nháy mắt, Giang Bạch xuất hiện ở sau lưng Tần Ninh, lỗ mũi giật giật, tùy tiện nói: “Ngươi đã đánh nhau với Ma tộc? Chỉ có điều… là Ma tộc cấp thấp nhất!”  

 

Tần Ninh cau mày.  

 

Không phải bởi vì lời của Giang Bạch, mà Giang Bạch nói là Ma tộc cấp thấp nhất.  

 

Xem ra, chín vạn năm nay, Ma tộc ở đại lục Vạn Thiên không ít mưu đồ.  

 

Ma tộc từ ngoài vực tinh không mà đến, không xa hàng tỉ dặm, nguy hiểm đến tính mạng, hạ xuống đại lục Vạn Thiên, hạ xuống Thương Mang Vân Giới, không biết có chuyện gì?  

 

Đây là điều Tần Ninh vẫn luôn không hiểu.  

 

Chỉ là vì vậy, phụ đến rời khỏi Thương Mang Vân Giới mình tự tay gây dựng, rời khỏi nhà bạn.  

 

Chỉ một điểm này, Ma tộc không thể tha thứ.  

 

“Ngược lại là ta khinh thương người”.  

 

Giang Bạch từ từ nói: “Niết Bàn tầng thứ tư, cốt linh chẳng qua chỉ ba mươi lăm, cấp này tốc độ trưởng thanh đủ để gọi là thiên kiêu ngạo thế”.  

 

“Ngươi cũng không kém!”  

 

Tần Ninh lúc này lại đứng chắp tay, cười nói: “Ta luôn cho rằng sông Thiên Thượng chỉ là một con sông, không ngờ đông tây ngang qua Bắc Lan, nam bắc vượt qua Bắc Lan, sẽ sản sinh ra… giang linh!”  

 

Giang linh!  

 

Cái tên rất cổ quái.  

 

Mà kiếm có kiếm linh, đao có đao linh, người có linh thức chủ đạo, hồn phách tồn đời.  

 

Sông cũng có thể sinh

 

Advertisement
';
Advertisement