Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Tông chủ của Thiên Vấn tông, bản thân đã là một người mạnh mẽ với cảnh giới Sinh Tử tam kiếp.  

 

Dưới trưởng có ba vị trưởng lão cảnh giới Sinh Tử nhị kiếp cùng bảy cao thủ cảnh giới nhất kiếp.  

 

Mười một người, giờ đây hơi thở toát ra cũng đủ khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.  

 

Mà đồng thời, giữa Bách Luyện tông cũng có năm người đi ra từ bên cạnh Tả Cương Thanh.  

 

Một gã cảnh giới nhị kiếp, bốn gã còn lại là nhất kiếp.  

 

Trong nháy mắt, Vạn Khuynh Tuyết nhìn một màn đó xong sắc mặt cũng hơi hơi thay đổi.  

 

Lần này cô ta đến cũng chỉ dẫn theo Phúc Lão.  

 

Cũng không đem tuỳ tùng.  

 

"Mười một người của Thiên Vấn tông để ta đối phó!"  

 

Lúc này Giang Bạch lại lần nữa mở miệng.  

 

"Ngươi có làm được không đấy?"  

 

"Ta..." Giang Bạch đón nhận ánh mắt nghi ngờ đến từ Tần Ninh, tức khắc không muốn nói nữa.  

 

Người này thật giỏi làm người ta phát điên lên!  

 

"Được thôi, mười một người đó giao cho ngươi."  

 

Tần Ninh nhìn về phía đám người của Vạn Phúc và Ninh Húc, cười nhạt: "Các ngươi đối phó với Tả Cương Thanh là được".  

 

"Còn năm người bên phía Tả Cương Thanh..."  

 

Tần Ninh cầm lấy chiếc ngạch thủ hộ, chậm rãi nói: "Kẻ đào mộ, giết sạch!"  

 

Đào mộ?  

 

Ai cơ?  

 

Giờ phút này tất cả mọi người đều mang vẻ mặt mờ mịt.  

 

Tần Ninh cũng không giải thích gì nhiều, chỉ lẳng lặng nhìn về phía Tả Ưng Hùng.  

 

"Cảnh giới Sinh Tử tứ kiếp..."  

 

Niết bàn tứ trọng, chống lại Sinh Tử tứ kiếp cảnh.  

 

Hình dung điều này bằng cụm "Trời thua đất kém" cũng chẳng sai.  

 

Nhưng giờ khắc này, Tần Ninh lại trông như rất tự tin.  

 

Tả Ưng Hùng dù gì cũng là một nhân vật đã tồn tại gần hai vạn năm, một thiên tài linh thể, có thể một đường hướng về phía trước, vang danh như sấm cũng không hề thô lỗ.  

 

Tần Ninh càng tự tin thì càng chứng minh hắn rất chắc chắn.  

 

"Ông đây đã lâu chưa gặp qua người nào cuồng vọng đến vậy, quá cứng thì dễ vỡ, cậu trai trẻ, cần phải như vậy sao?"  

 

Tả Ưng Hùng nói một cách bất đắc dĩ.  

 

"Biết nhiều mới dễ vỡ ấy, ngươi nên đổi tôn chỉ của Bách Luyện tông đi là vừa!"  

 

Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Thôi, nói với ngươi những lời này đúng là vô nghĩa".  

 

"Còn không bằng đánh một trận cho thoải mái".  

 

"Là tự ngươi tìm đường chết!"  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement