Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Lúc này Uông Tồn Kiếm lạnh nhạt nói: “Ba ngàn năm trước để cho ngươi may mắn chạy mất, bây giờ không có cơ hội rồi”.  

 

“Khẩu khí cũng không nhỏ”.  

 

Lúc này Tần Ninh bước ra, nhìn Uông Tồn Kiếm, cười cười nói: “Một con chó của Thiên Đế các mà thôi. Không đúng… chắc là một con chó của chó!”  

 

“Ta nghĩ Thiên Đế các cũng chỉ là một con chó dẫn đường của Ma tộc dưới lòng đất chứ nhỉ?”  

 

“Không biết các chủ các ngươi tầng thứ bao nhiêu? Thiên Nhân hay Vương Giả?”  

 

Uông Tồn Kiếm nghe đến đây, ánh mắt lạnh lùng khinh miệt.  

 

“Tần Ninh, hôm nay ngươi phải chết”.  

 

Uông Tồn Kiếm không nói hai lời, trực tiếp xông tới.  

 

Tần Ninh cười nhạo một tiếng, bước ra.  

 

Một đường phong nhận trực tiếp giết tới.  

 

“Các ngươi đi ngăn cản Độc Tu kia đi!”  

 

“Không cần chiến đấu một mất một còn, quấn lấy cho hắn phân tâm là được”.  

 

Lời Tần Ninh vừa dứt, trực tiếp xông ra.  

 

Uông Tồn Kiếm hừ một tiếng mặt đầy đùa cợt.  

 

Chính là cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp.  

 

Thật tưởng rằng giết được cao thủ cảnh giới Sinh Tử tứ kiếp, cảnh giới Sinh Tử ngũ kiếp là có thể chống lại được ông ta?  

 

Lúc này Độc Tu đứng yên trên phong ấn, nhìn bốn phía.  

 

Đám người Giang Bạch, Đạo Thiên Hành, Vạn Khuynh Tuyết trực tiếp đánh tới.  

 

“Thật đúng là phiền toái…”  

 

Độc Tu gãi đầu một cái, bất đắc dĩ nói: “Chơi với các ngươi một chút vậy!”  

 

Một lời vừa dứt, bàn tay Độc Tu vung lên.  

 

Nhất thời, mấy chục thân ảnh lúc này xuất hiện.  

 

“Con rối!”  

 

Nhìn thấy mấy chục thân ảnh kia, mọi người đều hơi sửng sốt.  

 

“Đồ chơi thôi mà, con rối cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp, cảnh giới nhị kiếp chơi với các ngươi trước”.  

 

“Chờ phá thủng phong ấn, ta lại chơi với các ngươi”.  

 

Lúc này Độc Tu toét miệng cười một tiếng, không quản đám người này nữa, chỉ chuyên tâm nhìn từng dây xích sắt kia, tìm cách phá giải trận pháp.  

 

Lúc này mấy chục người bị con rối ngăn cản, không thể tiến thêm.  

 

Tần Ninh thì chiến đấu một mình với Uông Tồn Kiếm.  

 

Nhìn tình cảnh này hết sức bất lợi.  

 

“Tiểu tử, ngươi thật sự muốn làm kẻ địch với Thiên Đế các ta?”  

 

Uông Tồn Kiếm hờ hững nói: “Ngươi không biết sự hùng mạnh của Ma tộc, càng không biết sự hùng mạnh của Thiên Đế các ta”.  

 

“Ma tộc? Chủng

 

Advertisement
';
Advertisement