Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Kính Nhân Hoàng vừa ra, từng luồng ánh sáng tràn ngập bốn phía cơ thể Tần Ninh.  

 

“Hợp!”  

 

Một lời vừa dứt, Tần Ninh bước ra.  

 

Kính Nhân Hoàng trôi lơ lửng đỉnh đầu Tần Ninh, tỏa ra ánh sáng màu vàng, từ từ rơi xuống.  

 

Ánh mắt Tần Ninh khẽ nhúc nhích.  

 

Lúc này một thân bạch sam giống như biến thành màu vàng nhạt.  

 

Lúc này khí tức của Tần Ninh cũng đang giương cao.  

 

“Pháp khí tột cùng…”  

 

Uông Tồn kiến nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt không nhịn được hơi thay đổi, khẽ cười nói: “Được lắm tiểu tử, có bản lĩnh, nhưng cũng là giới hạn ở đây…”  

 

Uông Tồn Kiếm bước ra, khí thế đại thịnh, linh khí vây quanh bốn phía, thậm chí sinh ra cương khí.  

 

“Bách Linh Ngưng Thiên chưởng!”  

 

Một chưởng phất ra, sóng khí mạnh mẽ lúc này lao thẳng tới gò má Tần Ninh.  

 

Ầm…  

 

Từng tiếng nổ lúc này vang lên.  

 

Đất kêu phần phật.  

 

Lúc này Tần Ninh một quyền lên đón.  

 

“Chấn Phong trảm!”  

 

Một lời vừa dứt, đất nổ ầm.  

 

Một đường phong đao lúc này chém ra.  

 

Nhưng không giống với trước, lần này phong đao ước chừng tản ra trăm trượng, trực tiếp dựa theo khuôn mặt Uông Tồn Kiếm bổ xuống.  

 

Ầm…  

 

Cuồng phong rống giận, đá lăn loạn.  

 

Nhất thời long trời lỡ đất, dường như tất cả đều đang bị hủy diệt.  

 

Bên kia Độc Tu phá phong ấn, thấy cánh này cũng biến sắc vài phần.  

 

“Thằng nhãi này…”  

 

Thủ đoạn của Tần Ninh khiến trong lòng Độc Tu kinh ngạc.  

 

Thằng nhãi này chỉ là cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp mà thôi.  

 

Chiến với cảnh giới Sinh Tử lục kiếp, ai dám tin?  

 

Ầm…  

 

Lại một tiếng va chạm lúc này vang lên.  

 

Đám người Vạn Khuynh Tuyết, Giang Bạch, Đạo Thiên Hành lúc này chấn động không dứt.  

 

Mặc dù nói Đạo Thiên Hành biết vị gia này chính là U Vương kia trở về.  

 

Nhưng là kiếp trước kiếp này.  

 

Hắn ta vốn tưởng rẳng, Tần Ninh đã lấy lại được trí nhớ.  

 

Nhưng bây giờ xem ra.  

 

Yêu nghiệt

 

Advertisement
';
Advertisement