Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Nằm ở xung quanh trong thành Hư Nguyệt, bốn phía đều là đỉnh núi vây quanh, giống như ở chốn bồng lai tiên cảnh.   

 

Mà ở trong thư viện Thái Hư.  

 

Sau khi xuyên qua cánh cửa lớn chính là một quảng trưởng rộng rãi.  

 

Dài rộng cũng đến vạn mét.  

 

Quảng trường tọa ở phía bắc hướng về nam, phía nam chính là cửa lớn của thư viện Thái Hư.  

 

Lúc này trong cửa lớn, đám người đi đi lại lại, muôn hình muôn vẻ.  

 

Đầu quảng trường phía bắc dựng một tòa đài cao.  

 

Trên đài cao, chư vị cấp cao của thư viện Thái Hư lần lượt đứng im.  

 

Hai bên đông tây thì xây dựng từng tòa đình đài.  

 

Võ giả thế lực các phe đều đang ngồi ở hai bên đông tây.  

 

Mà hướng chính bắc, đám người ở chính giữa thư viện Thái Hư, hai bên trái phải cũng xuất hiện ở phạm vi rất lớn.  

 

Đó là chỗ ngồi được chuẩn bị riêng cho Vô Cấu Kiếm phái và thế gia Bách Lý.  

 

Lúc này bên trong thư viện Thái Hư, không ít các nữ đệ tử tư thái xinh đẹp qua lại bận rộn.  

 

Hôm nay có thể nói là việc trọng đại của toàn bộ thư viện Thái Hư, cũng là một chuyện náo động vùng Bắc Lan.  

 

Thế lực các phe của vùng Bắc Lan, tất cả đều đến, ai cũng không dám gây ra tai họa ở yến hội này.  

 

“Ha ha, Khương viện trưởng, chúc mừng chúc mừng!”  

 

Trong đám người, một thân ảnh mặc đồ đen, mặt như đao tước, khí tức cường đại, lúc này mặt đầy tươi cười nói.  

 

“Trưởng tộc Bách Lý!”  

 

Nhìn thấy người tới, Khương Tồn Kiếm cười: “Khách sáo rồi, ta cũng phải chúc mừng trưởng tộc Bách Lý, nghe nói lần này, Bách Lý Sưởng cũng muốn tham gia tỷ thí?”  

 

“Con trai ta cũng không giỏi, chỉ tham gia thôi!”  

 

“Ồ? Cứ để Bách Lý Khánh tham gia, ta thấy Bách Lý Khánh thiên phú tốt hơn nhiều Bách Lý Sưởng”.  

 

Khương Tồn Kiếm cười nói.  

 

Nghe thấy lời này, một thanh niên đứng sau Bách Lý Văn Phong mặt hơi biến sắc.  

 

Thế gia Bách Lý đương thời có hai đại thiên kiêu.  

 

Bách Lý Sưởng!  

 

Bách Lý Khánh!  

 

Bách Lý Sưởng tuổi khá nhỏ, không tới trăm tuổi.  

 

Không tới trăm tuổi, quả thật là nhỏ!  

 

Trên thực tế, cấp bậc cảnh giới Sinh Tử, thọ nguyên võ giả thấp nhất là hai vạn năm.  

 

Trăm tuổi so sánh với hai vạn năm, chẳng qua là mười tuổi người bình thường tương đương với trăm tuổi thôi.  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement