Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 “Ừm!”  

 

Tần Hải gật đầu, nhưng trong lòng vẫn lo lắng.  

 

Hôm nay thật sự có thể không?  

 

Tần Ninh rất lợi hại.  

 

Nhưng lần này là Lục gia và Thế gia Bách Lý cũng đến có chuẩn bị.  

 

Một mình Tần Ninh… làm sao mà ngăn cản?  

 

Lúc này trong lòng Tần Hải không khỏi lo lắng cho tam đệ của mình.  

 

“Tiểu thư Như Yên quả thật là tiên nữ hạ phàm, ai có thể cưới được Như Yên tiên tử, thật là có phúc ba đời”.  

 

“Đúng vậy, đúng vậy, phải là thiên kiêu tuyệt thế đấy”.  

 

“Chúng ta không có phúc khí này rồi”.  

 

“Dưới cốt linh trăm tuổi, ta cũng chỉ là cảnh giới Niết Bàn tầng thứ nhất, xem ra là không có cơ hội”.  

 

Mọi người bàn luận sôi nổi.  

 

Thương Huyền Thanh lúc này ngồi bên cạnh Thương Ngọc Giang cha mình, nhao nhao muốn thử.  

 

Bốp!  

 

Đột nhiên Thương Ngọc Giang giáng một cái tát xuống.  

 

“Muốn làm gì?”  

 

“Cha…”  

 

Thương Huyền Thanh buồn bực nói: “Dưới cốt linh trăm tuổi, con đã là cảnh giới Niết Bàn tầng thứ tư, ít nhất cũng có thể lên lộ mặt rồi!”   

 

“Muốn tìm cái chết sao?”  

 

Thương Ngọc Giang tức giận không tranh cãi, thấp giọng mắng: “Lần tỷ võ cầu hôn này, dưới cốt linh trăm tuổi, tưởng rằng là vì cái gì?”  

 

“Lục Hành ở dưới cốt linh trăm tuổi, cảnh giới Sinh Tử tam kiếp”.  

 

“Bách Lý Sưởng dưới cốt linh trăm tuổi cũng là cảnh giới Sinh Tử tam kiếp”.  

 

“Đây là màn biểu diễn của riêng hai người bọn họ”.  

 

“Đi lên? Chết cũng không biết chết thế nào”.  

 

“Hơn nữa...”  

 

Thương Ngọc Giang nói đến chỗ này, không nói thêm nữa.  

 

Hơn nữa hai vị bên cạnh mình, từ lúc mới bắt đầu liền chủ ý phá rồi, bây giờ dính vào, không phải tự tìm cái chết thì là cái gì?  

 

Hai bên đều theo đuổi tâm tư của riêng mình.  

 

Tần Ninh không chọc nổi.  

 

Thư viện Thái Hư lại càng không chọc nổi.  

 

Đàng hoàng xem náo nhiệt là được.  

 

Nếu không sơ sẩy một cái, nội tình Bắc Thương phủ chật vật lắm mới tích tụ được cũng sẽ xong đời.  

 

Lúc này, các phe đều nhìn về phía Khương Như Yên, không ít thanh niên tài giỏi đẹp trai, động tâm không dứt.  

 

Khách tới gần như đủ.  

 

Lúc này Lục Chung Hải bay lên, vững vàng hạ xuống giữa sân tỷ thí.  

 

Trong sân tỷ thí.  

 

Lục Chung Hải ngắm nhìn xung quanh, cười nói: “Chư vị, mời yên lặng một chút”.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement