Một cái khiên lập tức xuất hiện.
Ánh kiếm chém đến, khiên gió tán loạn.
Nhưng khiên gió vẫn hoàn hảo không chút tổn hại.
Lục Thịnh lúc này cảm giác mình sắp điên.
Đây rốt cuộc là quái vật gì?
“Kiếm đó để cho ta mượn dùng một chút đi”
Giọng nói của Tần Ninh đột nhiên vang lên.
Lục Thịnh tái mặt.
Nếu bị Tần Ninh cướp đi binh khí thì mới là mất mặt xấu hổ.
Tuyệt đối không được!
Lục Thịnh lúc này nắm chặt trường kiếm.
Nhưng Tần Ninh đã lấn người mà tới.
Trực tiếp chém xuống một con đao gió.
Lục Thịnh lúc này không thể không quăng kiếm đi, hai tay cầm thương ngăn cản đao gió.
Nếu không thì một cánh tay sẽ bị chặt xuống.
“Đáng chết!”
Tần Ninh lúc này xuất hiện, một tay cầm kiếm.
Trực kiếp khiến Lục Thịnh phải buông ra trường kiếm trong tay một cách vô cùng ung dung và đơn giản.
Tên khốn kiếp này.
Chỉ là Tần Ninh lúc này cũng đâu quan tâm.
Tay cầm trường kiếm, nhìn Lục Thịnh.
“Để xem kiếm này có dễ dùng không nào?”
Nói xong, Tần Ninh vung kiếm mà ra.
Chỉ là lúc này, sắc mặt Lục Thịnh cũng trở nên lạnh lùng.
Tần Ninh sải bước ra, trường kiếm trong tay đột nhiên xuất hiện một sức mạnh cắn trả.
Pháp khí!
Có linh tính nhất định.
Giống với kiếm U Khô của Tần Ninh.
Cho dù là xa cách chín vạn năm thì vẫn quen thuộc với khí tức của Tần Ninh.
Lúc này, trường kiếm trong tay Tần Ninh cũng xuất hiện một sức mạnh chống cự.
“Như vậy là có thể phá vỡ sự khống chế của ta sao?”
Tần Ninh giễu cợt một tiếng: “Đừng nằm mơ!”
Một lời rơi xuống, kiếm khí vang vọng.
Trường kiếm trong nháy mắt trở nên yên lặng.
Lục Thịnh lúc này há hốc mồm.
Chuyện gì xảy ra?
Tần Ninh lại vung kiếm tuôn ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!