Khương Tồn Kiếm lúc này hoàn toàn phát điên.
Tay cầm trường kiếm, không nói hai lời, tấn công Lục Chung Hải.
Mà bên kia, tông chủ Tinh Khiên của Toái Tinh Tông nhìn Tần Ninh, sát khí bừng bừng.
“Muốn giết ta?”
Tần Ninh giễu cợt nói: “Ông không xứng”.
“Hừ!”
Tinh Khiên lúc này sải bước ra khuôn mặt sắc âm trầm.
“Đối thủ của ngươi là ta!”
Giang Bạch lúc này sải bước ra, khí tức mạnh mẽ triển khai, một cây thủy tiễn trực tiếp bay tới.
Sinh Tử cửu kiếp.
Giờ khắc này, các phương kinh ngạc.
Sinh Tử cửu kiếp ở Bắc Lan có thể nói là cường giả đỉnh nhọn.
Bên cạnh Tần Ninh lại có một vị Sinh Tử cửu kiếp.
“Chém!”
Tinh Khiên lúc này cũng không nói nhảm, lập tức xuất thủ.
Tần Ninh nhìn bốn phía.
“Nhị ca, bên này!”
Nói xong, Tần Ninh đi về phía Khương Như Yên.
Nghe ý của Lục Chung Hải thì là phu nhân viện trưởng không cam chịu bị hiếp bức nên đã tự sát.
Tính cách đúng là cương quyết!
Người đã chết thì không thể cứu vãn.
Khương Như Yên cũng may không xảy ra chuyện.
Tần Ninh lần này tuyệt đối sẽ không khiến cho Tần Hải phải chịu tiếc nuối.
Chuyện như của Tần Hâm Hâm sẽ không lại xảy ra lần thứ hai.
Hôm nay ai ngăn cản, kẻ đó sẽ phải chết!
Lục Sơn Triết cùng Lục Hành lúc này bắt được Khương Như Yên, định bỏ chạy.
Tần Ninh đuổi tới.
“Hai tiểu quỷ, còn dám chạy?”
“Có tin ta giết sạch các ngươi, khiến Lục gia đoạn tử tuyệt tôn không?”
Tần Ninh nói vậy khiến Lục Hành và Lục Sơn Triết thật sự sợ hãi.