Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Nhìn người tới, sắc mặt Ứng Long Thăng có vẻ khó hiểu.  

 

"Ứng huynh đừng vội".  

 

Người tới cười nói:"Người này tên là Tần Ninh, Tử Hiên báo cho ta, bảo ta phải chiêu đãi thật tốt, nhưng ta còn chưa gặp được thì hắn đã làm loạn tới mức này rồi".  

 

Người đến mặc áo xanh, tóc dài buộc lên, thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, nụ cười trong vắt, giọng nói dễ nghe.  

 

Cảm giác như là đại thúc nhà hàng xóm vậy.  

 

Phục Thanh Phong!  

 

Một trong mười hai Thanh Vân Vệ.  

 

Mọi người xung quanh ngạc nhiên.  

 

Bởi vì một Tần Ninh mà có đến hai Thanh Vân Vệ xuất hiện.  

 

Cái tên này có mặt mũi quá đi chứ?  

 

"Người của Tử Hiên?"  

 

Ứng Long Thăng nhìn, Tần Ninh đánh giá kỹ lưỡng.  

 

"Đúng vậy, đúng vậy".  

 

Phục Thanh Phong cười nói:"Chuyện này cứ để ta xử lý là được".  

 

"Ngươi?", Ứng Long Thăng hơi nhíu mày.  

 

Phục Thanh Phong gật đầu, nhìn Tần Ninh cười nói:"Tần công tử, chuyện hôm nay chỉ là hiểu lầm mà thôi, Phong Tuyết lâu là sản nghiệp dưới danh nghĩa của ta, bị hủy thì cũng bỏ qua đi!"  

 

"Chuyện hôm nay dừng ở đây được không?"  

 

"Ngươi và Thủy công tử đều là khách quý của Thanh Ninh Các chúng ta, hai bên nhượng bộ chút được không?"  

 

Lời này vừa nói ra, mọi người xung quanh há hốc mồm miệng.  

 

Không nghe lầm chứ?  

 

Đường đường là một trong mười hai Thanh Vân Vệ của Thanh Ninh Các mà lại đi thương lượng với Tần Ninh là… nhượng bộ một chút?  

 

Hôm nay rõ ràng là Tần Ninh đang làm loạn mà!  

 

"Nhượng bộ một chút? Ngươi còn đang nằm mơ à?"  

 

Tần Ninh lúc này chỉ cười, mở miệng lần nữa.  

 

Lần này mọi người nhìn về phía Tần Ninh với ánh mắt kinh ngạc đến ngây người.  

 

Cái tên này thật sự không sợ chết sao?  

 

"Hừ, đồ hỗn hào".  

 

Phục Thanh Phong còn chưa mở miệng, Ứng Long Thăng đã hừ nói:"Thanh Ninh Các không phải là nơi mà ngươi có thể gây chuyện, bản tọa hôm nay sẽ bắt ngươi lại. Ta thật ra muốn xem rốt cuộc ngươi còn tuyệt chiêu gì đấy!"  

 

Nói xong, Ứng Long Thăng tung ra một chưởng, tiếng rồng ngâm mơ hồ không ngừng vang lên.  

 

Ánh mắt Phục Thanh Phong lóe lên, vẫn chưa xuất thủ.  

 

Ứng Long Thăng sải bước ra, toàn thân đằng đằng sát khí.  

 

Cảnh giới Quy Nhất!  

 

Gần với Vương Giả cùng Thiên Nhân, cái thế hào hùng, uy năng vô địch, không phải ai cũng có thể chống cự!  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement