Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

Lúc này, những người rút lui chậm bị bỏ lại phía sau.  

 

“Chạy cái gì?”  

 

Thạch Cảm Đương cười ha ha nói: “Lần sau gặp lại các ngươi, ông đây nhất định sẽ tự mình làm thịt các ngươi”.  

 

Lời này vừa nói ra, sắc mặt mấy người Hiên Viên Hành đã lập tức thay đổi.  

 

Thạch Cảm Đương!  

 

Lý Nhàn Ngư!  

 

Nhất định phải lưu ý hai tên này.  

 

Mà cùng lúc đó, Cửu Anh cũng không đuổi theo.  

 

Thạch Cảm Đương nhìn về phía Cửu Anh, hắn ta không nhịn được nói: “Cửu đầu xà, tại sao ngươi không đuổi theo?”  

 

“Lão tử là mãnh thú Cửu Anh, con mẹ nó ngươi mới là cửu đầu xà!”  

 

Thạch Cảm Đương sờ sờ mũi, có chút nói không nên lời: “Không phải là không khác cửu đầu xà mấy sao? Một thân lân giáp dài dài, không phải rồng, cũng không phải rắn…”  

 

Cửu Anh có chín cái đầu, ẩn chứa hào quang.  

 

Tên nhóc này thật kiêu ngạo!  

 

Mà cùng lúc đó, ánh mắt Tần Ninh cũng khẽ nhúc nhích.  

 

“Không đuổi theo thật sao?”  

 

Đám người Cốc Tân Nguyệt và Giang Bạch dựa sát vào nhau.  

 

Hai người bọn họ gặp phải cảnh giới Vạn Nguyên vẫn bị áp chế.  

 

Nhưng mà dưới tình huống này cũng có thể giúp bọn họ kích phát tiềm năng.  

 

“Không đuổi theo!”  

 

Tần Ninh thản nhiên nói: “Bọn họ sẽ không cam lòng rời đi, chắc chắn sẽ chờ chúng ta trước cửa núi Thanh Nguyệt”.  

 

“Cứ để cho bọn họ chờ ở đó đi, núi Thanh Nguyệt này còn chưa khám phá xong đâu!”  

 

Giờ phút này, mấy người còn lại cũng gật đầu.  

 

Trên thực tế, chỉ có Tần Ninh chém giết tứ phía, giải quyết vài vị cảnh giới Âm Dương và cảnh giới Vạn Nguyên.  

 

Trừ lần đó ra, bọn họ cũng không chiếm được chỗ tốt gì.  

 

Cửu Anh nhìn về phía Tần Ninh, quái dị nói: “Thực lực của ngươi đối phó với cảnh giới Vạn Nguyên còn được, nhưng không đủ để đối phó với cảnh giới Quy Nhất”.  

 

“Bọn họ có sự trợ giúp, đó nhất định là cảnh giới Quy Nhất, chỉ là không xác định được đó là cảnh giới nhất mạch hay cửu mạch!”  

 

Cửu Anh hiểu rõ nói.  

 

Lỡ như những người đó phối hợp với nhau.  

 

Bọn họ khó mà chạy trốn được.  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement