Ánh sáng vô cùng sáng ngời.
Giống như một đường ngân hà trong bầu trời đêm.
Mở ra một đường thiên mạch!
Cảnh giới Quy Nhất nhất mạch!
Trong nháy mắt, toàn bộ tĩnh lặng như chết.
Ngươi đã nhìn thấy một người, từ linh cảnh Hóa Âm đỉnh phong, một đường đột phá lên linh cảnh Tụ Dương đỉnh phong, đến cảnh giới Vạn Nguyên, rồi đạt đến cảnh giới Quy Nhất sao?
Lúc này mọi người trong sân đều không nhịn được tự hỏi bản thân.
Không phải chính mắt nhìn thấy cảnh này, ai dám tin?
Lúc này, khí tức bên trong cơ thể Cốc Tân Nguyệt cuối cùng đã ổn định lại.
Mà đi cùng với chuyện khí tức bên trong cơ thể Cốc Tân Nguyệt ổn định lại, lòng mọi người cũng dần dần bình ổn.
Nếu lại tiếp tục, vượt qua cảnh giới Quy Nhất, đến cảnh giới Thiên Nhân, bọn họ thật sự không chịu nổi.
Lúc này đám người ánh mắt đều đờ đẫn.
Cốc Tân Nguyệt lúc này hai mắt dần dần mở ra.
Một màu sắc mờ mịt xuất hiện trong đôi mắt.
“Sao vậy?”
Nhìn xung quanh ánh mắt mọi người kinh ngạc nhìn mình, Cốc Tân Nguyệt nghi ngờ nói.
“Không có gì”.
Lúc này sắc mặt Tần Ninh khó coi.
Hồn hải bên trong Cốc Tân Nguyệt, một luồng khí tức còn sót lại kia quá mạnh mẽ.
Vượt qua dự đoán của hắn.
Cốc Tân Nguyệt ngày trước rốt cuộc mạnh đến cảnh giới nào.
Hắn bây giờ có thể khống chế, không có nghĩa là sau này cũng có thể.
Mà một khi Cốc Tân Nguyệt đạt đến thiên tư Thánh Nhân, thánh hồn thánh phách ngưng tụ sẽ hoàn toàn mở ra một luồng sức mạnh kia bên trong cơ thể.
Đến lúc Cốc Tân Nguyệt đề thăng.
Một Cốc Tân Nguyệt khác bên trong hồn hải kia cũng sẽ đề thăng.
Hai người cùng tồn tại, thậm chí một ngày nào đó trong tương lai, hai người xảy ra va chạm, giữa lúc đó là dung hợp hay chiếm đoạt, Tần Ninh cũng không nói chắc.
“Nữ chiến thần… nhất tộc… thế giới bên ngoài…”
Đây chính là Cốc Tân Nguyệt.
Cốc Tân Nguyệt ngày trước mạnh như vậy, tại sao lại trở thành một cô bé xuất hiện ở Cửu U đại lục, Tần Ninh không biết được.