Soạt soạt soạt...
Giờ khắc này, từng tiếng xé gió vang lên.
Bên trên Lôi Sơn tông có một bóng người rơi xuống.
Chính là Lôi Vô Song.
"Lôi Vô Song, không ngờ ngươi lại sống lại đấy..."
Xích Vân Thiên cười ha hả nói: "Nói thật, như vậy ta vẫn là rất kinh ngạc!"
"Xích Vân Thiên, ngươi quá hèn hạ!"
Ngón tay Lôi Vô Song khẽ run, quát lên: "Nếu muốn giao chiến với Lôi Sơn tông, cứ việc thoải mái đến, dùng thủ đoạn ti tiện như thế mà ngươi cũng không cảm thấy ngại à?"
"Có gì mà phải xấu hổ chứ?"
"Được làm vua thua làm giặc, không phải sao!"
Xích Vân Thiên cũng không thèm để ý, chầm chậm mở miệng nói: "Hôm nay ta tới cho ngươi một con đường sống".
"Ta biết ngươi bắt Chân Vũ Phàm công tử, thả Chân Vũ Phàm công tử ra, ta có thể trả lại ngươi một người".
Lời này vừa nói ra, ánh mắt Lôi Vô Song khẽ nhúc nhích.
"Dẫn tới!"
Giờ khắc này, mấy thân ảnh đi ra, áp lấy một người.
Bóng người kia có vẻ cường tráng, thế nhưng vào giờ phút này, thân thể cường tráng kia lại hơi khom xuống.
Râu ria trên mặt rậm rạp, một đôi mắt ảm đạm không ánh sáng.
Đi trên đường khập khiễng.
Nhìn thấy bóng dáng đó, ánh mắt Tần Ninh trong đoàn người khẽ xiết chặt.
"Tần Sơn!"
"Tần Sơn!"
Lôi Vô Song cùng Ôn Như Ngọc đều hô lên.
"Đại ca...", Tần Ninh lẩm bẩm, chậm rãi đi ra.
"Chân Vũ Phàm công tử đâu?"
Xích Vân Thiên giờ phút này mở miệng nói: "Thả Chân Vũ Phàm công tử ra, chúng ta liền thả Tần Sơn, một đổi một, không lỗ!"
"Xích Vân Thiên, Lôi Hàn Sơn đâu?"
"Chết rồi!"
Xích Vân Thiên không thèm để ý chút nào nói: "Là bản thân hắn ta muốn chết".
Chết!
Lôi Vô Song nghe được lời này, cả người phảng phất như già đi mấy chục tuổi.
"Lôi Vô Song, ta cũng không có thời gian cho ngươi suy nghĩ đâu, giao người đi!"
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!