Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 

Bộ thứ nhất, uy lực của bảo quyết cấp thấp.  

 

Chém chết cảnh giới Quy Nhất lục mạch?  

 

Không thể nào!  

 

Nhưng lúc này Tần Ninh vẫn thi triển ra.  

 

Một kiếm chém ra.  

 

Trong nháy mắt, mười một đường thiên mạch lúc này không gió tự lay chuyển.  

 

Một đường ánh sáng phóng lên cao.  

 

Lúc này kiếm khí nổ ầm.  

 

Trường kiếm nổ tung nứt toác.  

 

Hóa thành ngàn vạn đường kiếm khí xé ra tứ phía.  

 

Ầm…  

 

Trong nháy mắt, tiếng va chạm vang lên.  

 

Đất đai dần sụp đổ, sắc mặt Tề Nguyên liền biến sắc.  

 

Không đúng.  

 

Rất không đúng!  

 

Kiếm khí của ông ta bị Tần Ninh cắn nuốt.  

 

Kiếm khí bị cắn nuốt kia lúc này nổ tung hóa thành một dòng nước lũ xông về phía Tề Nguyên.  

 

Dòng lũ kiếm khí.  

 

Sắc mặt Tề Nguyên khó coi.  

 

Đây là thứ gì?  

 

“Không!”  

 

Một tiếng gầm thét lúc này vang lên.  

 

Nhưng muộn rồi!  

 

Kiếm khí trong nháy mắt đâm vào trong cơ thể Tề Nguyên.  

 

Ầm…  

 

Nhất thời trong trời đất vang lên tiếng nổ.  

 

Đêm tối được điểm sáng.  

 

Bên trong chu vi mười dặm bị san thành bình địa.  

 

Kiếm khí ngưng tụ thành một đường từ trường, khuấy loạn không khí.  

 

Trong nháy mắt.  

 

Bốn phía tông chủ ngũ đại tông môn khẽ biến sắc.  

 

Quá mạnh!  

 

Một kích này ít nhất là thực lực cảnh giới Quy Nhất cửu mạch.  

 

Đây là Tần Ninh bộc phát ra?  

 

Chín đường thiên mạch hư ảo kia mặc dù hư ảo nhưng quả thật có uy lực của thiên mạch.  

 

Hơn nữa càng không thể tưởng tượng nổi là Tần Ninh còn chịu được sự bùng nổ của thiên mạch.  

 

“Tiểu tử này cổ quái”.  

 

Lúc này, Phục Văn Ký lạnh lùng nói: “Mọi người cùng ra tay đi!”  

 

“Được!”  

 

Bốn người Thôi Nghiễm, Huyết Nguyệt Phong, La Hàng, đạo trưởng Thái Ất lúc này giết ra.  

 

Năm thân ảnh vây quanh bốn phía Tần Ninh.  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement