Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Tuy rằng đều là Thiên Nhân ngũ bộ nhưng đao của Diệp Vấn Thương lại ác hơn, cũng nhanh hơn.  

 

Nhìn đến gió lốc chém tới, Tần Ninh từng chút bước ra.  

 

"Thiên Hổ khiếu quyền!"  

 

Một quyền trực tiếp ngưng tụ mà ra, mãnh hổ rít gào, linh khí quay cuồng.  

 

Xoẹt một tiếng... thanh đao lập tức chém xuống.  

 

Mãnh hổ chặn đầu tiến lên.  

 

Tiếng kẽo kẹt lại vang lên lần nữa.  

 

Cả người mãnh hổ lúc này đang dần vỡ vụn.  

 

Mà khí thế của đao cũng hoàn toàn tán loạn.  

 

Cửu linh tinh thần quyền chia làm ba bộ mười hai thức.  

 

Bộ đầu tiên, bảo quyết cấp thấp.  

 

Bộ thứ hai, bảo quyết cấp giữa, và bộ cuối cùng là bảo quyết cấp cao.  

 

Đây là phần quan trọng nhất của cửu linh tinh thần quyết.  

 

Nhưng khi đã hoàn toàn thành thạo ba bộ mười hai thức đó, sẽ đạt tới cảnh giới Thiên Nhân.  

 

Uy lực của pháp quyết này lại tăng lên một tầng.  

 

Có thể nói đó mới thật sự là đỉnh cấp bảo quyết! Mười hai thức, na thức quyền pháp, ba thức chưởng pháp, ba thức chỉ pháp và ba thức kiếm pháp.  

 

Ba thức này có thể ngưng tụ thành một thức.  

 

Lúc này ánh nhìn của Tần Ninh vô cùng bình tĩnh.  

 

Diệp Vấn Thương cũng tỉnh táo lại.  

 

Mọi người xung quanh âm thầm líu lưỡi.  

 

Quá mạnh mẽ! Một đao Thiên Nhân ngũ bộ mà cũng có thể bị Thiên Nhân nhị bộ tiếp được.  

 

Máu tươi trên người Hư Vô Sinh đã ngừng chảy, nhìn một màn đó mà thất thần.  

 

Đao pháp của Diệp Vấn Thương khủng bố hơn nhiều so với Diệp Vấn Khôn.  

 

Nhưng mà Tần Ninh, cảnh giới còn thấp hơn ông ta.  

 

Lại có thể chặn đòn.  

 

"Thật sự có tài".  

 

Diệp Vấn Thương lạnh lùng nói: "Xem ra đây là chỗ dựa cho ngươi làm càn đấy à".  

 

"Thiên Nhân nhị bộ chống cực với Thiên Nhân ngũ bộ mà còn không bại, Tần Ninh, ngươi thật là đáng chết!"  

 

Diệp Vấn Thương oán giận nói.  

 

Thương hội Diệp gia đã chết tận bảy mạch mạch chủ, rất đáng sợ! Thế mà Tần Ninh còn có thể chuyện trò vui vẻ.  

 

Điều này đối với nhà họ Diệp chính là một sự sỉ nhục.  

 

"Đi chết đi!"  

 

"Thiên Đao quyết, thiên đao trảm!"  

 

Một đao của Diệp Vấn Thương ngay lập tức chém xuống.  

 

Ánh mắt Tần Ninh không chút thay đổi.  

 

Khoảnh khắc đó chỉ thấy bàn tay hắn khẽ giật.  

 

Ba chiêu quyền pháp, Kim Mang Long quyền, Thiên Hổ Khiếu quyền, Bạo Hùng Thần quyền gần như được ngưng tụ trong chớp mắt.  

 

Mà ngay lúc ba chiêu trên đang hình thành, một đạo quyền ảnh chín màu trực tiếp bao trùm xuống dưới.  

 

"Tử!"  

 

"Cửu linh tinh thần quyền!"  

 

Ba thức hợp nhất, vì cửu linh tinh thần quyết ngưng tụ chín loại linh khí thành một quyền, không gì địch nổi.  

 

Quyền ảnh lập tức thổi quét mà ra.  

 

Thổi bay cả khí lực và tư thế của đao, cũng như là thân hình của Diệp Vấn Thương.  

 

Rầm... Tiếng nổ vang lên.  

 

Cơ thể Diệp Vấn Thương cũng nổ tung cùng với khí ép của lưỡi đao.  

 

Khắp mọi nơi bên trong lầu các đều là các thân ảnh đang ổn định cơ thể, mặt lộ vẻ kinh hãi.  

 

Diệp Vấn Thương đã chết! Chiêu đầu tiên cân bằng ngang nhau.  

 

Đến chiêu thứ hai đã ngừng thở! Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, không thể tin vào mắt mình.  

 

Tần Ninh chính là Thiên Nhân nhị bộ.  

 

Hơi thở bày ra sẽ không sai.  

 

Nhưng để có thể giết chết Thiên Nhân ngũ bộ.  

 

Một quyền đó... bây giờ cẩn thận ngẫm lại, vẫn làm cho người ta rét run như trước: "Thật sự quá mạnh...".  

 

Tất cả mọi người đều nhịn không được mà thầm nghĩ.  

 

Tần Ninh chỉ là dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn xung quanh.  

 

Chậm rãi quay đầu về phía thương hội Diệp gia và Thiên Bảo lâu, nơi lầu các.  

 

Trên lầu ba có mấy bóng người đứng dậy.  

 

Sắc mặt cả đám đều hoảng sợ.  

 

"Tỷ thí... chết không thể trách...", Tần Ninh ra vẻ hoàn toàn không phải do ta.  

 

Câu này nghe vào lại chói tai đến thế.  

 

Lúc trước hai bên lót thảm lâu như vậy, chỉnh là để tới lúc giết Tần Ninh rồi đỡ phải bị nói bọn họ cố tình.  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement