Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Ánh mắt mọi người đều vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Thạch Cảm Đương.  

 

Tần Ninh cẩn thận suy nghĩ nửa ngày.  

 

Thạch Cảm Đương quả thật không thích hợp với đao thuật.  

 

Năm đó, hắn tự mình rèn ra cho Thạch Cảm Đương chính là búa rìu kết hợp.  

 

Nhưng mà bây giờ… hình như có chút không giống.  

 

Quy kết lại có lẽ là bởi vì… chiến khí! Đời này Thạch Cảm Đương có thể ngưng tụ ra chiến khí chính là điều Tần Ninh cũng không nghĩ đến.  

 

Chiến khí đã cải biến Thạch Cảm Đương sao?  

 

Tần Ninh nhìn đồ đệ nhà mình, trong lòng vui mừng.  

 

Thạch Cảm Đương có thể nói là đồ đệ mà hắn thích nhất.  

 

Người thì bình thường nhưng đường đi lại không bình thường chút nào.  

 

“Sư phụ, về sau ta có thể bỏ bía rìu để tu đao thuật đúng không?”  

 

“Có thể!”  

 

Tần Ninh cười nói: “Đi, ta chọn cho ngươi một cây đao!”  

 

Chọn một cây đao?  

 

Khi nào cơ?  

 

Tần Ninh dẫn theo Thạch Cảm Đương đi ra bên ngoài đại điện.  

 

Phi thân bay lên, đi vào đỉnh đại điện.  

 

Mũi nhọn của cây cột chống trời kia ngưng tụ lôi điện, khuếch tán phía trên không trung.  

 

“Sư phụ, đến nơi này để làm gì?”  

 

Thạch Cảm Đương cẩn thận nói: “Không phải người muốn giật điện ta chứ?”  

 

“Nhận đao!”  

 

Tần Ninh nhìn trên không, cười nói: “Lấy một cây đao thánh phẩm!”  

 

Thạch Cảm Đương ngẩn ngơ.  

 

Tần Ninh cũng không nhiều lời.  

 

Nâng tay lên, Lôi Điện Thánh Long bên trong cánh tay thét dài một tiếng, phi thân mà ra.  

 

Cự long bay múa, chống đỡ cây cột chống trời.  

 

Sấm sét từ bốn phía thiên địa lóe lên.  

 

Mọi người nhất thời kinh hãi nhìn lên không trung.  

 

Một hơi thở cường đại lập tức bùng nổ.  

 

Cây cột chống trời tức khắc run rẩy.  

 

Ánh mắt Tần Ninh bình tĩnh, trong cơ thể khí Cửu Linh bùng nổ.  

 

Chín đường linh trụ hóa thành độ cao trăm mét, rải rác ở bốn phía cột chống trời.  

 

Chín đường linh trụ trong nháy mắt phóng ra hơi thở cực kỳ cường đại, từng đợt từng đợt hóa thành một con xúc tu, leo lên trên cột chống trời.  

 

Tần Ninh hít một hơi.  

 

“Mở!”  

 

Một lời vừa hạ xuống.  

 

Chín đường xúc tu linh khí hợp lực cùng Lôi Điện Thánh Long, dùng hết toàn lực tựa như muốn nhổ bỏ cột chống trời.  

 

Thạch Cảm Đương nhìn thấy cảnh này trợn mắt há hốc mồm.  

 

Nhận đao?  

 

Chẳng lẽ cái cột thông thiên này… là một thanh đao?  

 

Tiếng ầm vang vọng… trong nháy mắt, thiên địa biến đổi.  

 

Bốn phía đều có sấm sét rít gào.  

 

Từng đạo lực lượng đánh vào chấn động.  

 

Từng đường sấm sét sáng rực bắt đầu hội tụ.  

 

Hội tụ đến cột chống trời.  

 

Mà theo sự biến hóa này, cột chống trời từng bước bị kéo ra.  

 

Cột chống trời từng bước bị kéo rời.  

 

Hình dạng cây cột cũng dần biến hóa, thu nhỏ lại.  

 

Cuối cùng hóa thành hình dạng của một cây đao.  

 

Đao.  

 

Dài hơn ba thước, chiều rộng khoảng một bàn tay, thân hình hơi gấp khúc, chỗ lưỡi đao lúc này có lực sấm sét phóng thích nhè nhẹ, trên sống đao khắc từng đạo văn lộ hình lôi điện.  

 

Không chỉ như vậy.  

 

Chỗ chuôi đao, nơi văn lọ hội tụ hiện ra hình dạng sấm sét, khí thế kinh người.  

 

“Phong Lôi Thánh Đao!”  

 

“Binh khí thánh phẩm!”  

 

Lúc này, ánh mắt Tần Ninh nhìn về phía thánh đao khẽ nhúc nhích.  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement