Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 
             “Đừng lần lượt từng người tới!”  

             Tần Ninh nhìn về phía sáu người, hờ hững nói: “Cùng lên đi, mấy người các ngươi thân là Vương Giả hẳn là biết ý tứ của Hư Vô Sinh!”  

             “Hợp tác với Thiên Đế các, ỷ vào thân là một trong lục đại bá chủ thì tưởng rằng không ai có thể trừng trị các ngươi sao?”  

             “Không ai trừng trị thì để Tần Ninh ta trừng trị các ngươi!”  

             Lời vừa dứt, Tần Ninh chân đạp hư không.  

             Ầm… Trong nháy mắt, hư không dưới chân hắn rung chuyển.  

             Lấy Tần Ninh làm trung tâm, chín đường ánh sáng trong nháy mắt bay lên.  

             Cửu Linh Tinh Thần quyết vẫn luôn là võ quyết tu hành từ sau cảnh giới Cửu Môn đến bây giờ trong đời này của Tần Ninh.  

             Nếu như chỉ là ngưng tụ mũi tên Tinh Thần, cung Tinh Thần và cột Tinh Thần, vậy thì quả thật là sẽ không khiến hắn để ý như vậy.  

             “Cửu Linh Tinh Thần bàn!”  

             Lời vừa dứt, một tiếng vù không ngừng vang lên.  

             Từng đường ánh sáng Tinh Thần lúc này chợt lóe lên.  

             Giữa lúc từng đường ánh sáng lóe lên, dưới chân Tần Ninh giống như ngưng tụ ra một vòng tròn Tinh Thần.  

             Vòng tròn lấy Tần Ninh làm trung tâm, chia làm chín khu vực ánh sáng, lan tràn bốn phía ngàn mét.  

             Dưới bầu trời đêm vô cùng lập lòe, ánh sáng bắn ra bốn phía.  

             “Hừ!”  

             Doãn Hiên lúc này quát khẽ một tiếng.  

             Vương Giả nhị phẩm, tam phẩm, tứ phẩm chỉ sợ cũng không phải đối thủ của Tần Ninh.  

             “Kỳ Diên, Lý Hòa, hai người Vương Giả ngũ phẩm tấn công chính!”  

             “Lưu Tương Sinh, Hoa Lạc Vũ, hai người Vương Giả tứ phẩm tam phẩm phòng ngự chính!”  

             Doãn Hiên lúc này trực tiếp ra lệnh.  

             “Để ta tru diệt tên này!”  

             “Được!”  

             “Ừ!”  

             Nhất thời, năm người nhìn về phía Tần Ninh đằng đằng sát khí.  

             Mà Thất Hư Vệ Vương Giả tam phẩm lúc này thật sự trống rỗng.  

             Bị Tần Ninh toàn lực nhất kích, không có chết đã là may mắn lắm rồi! Bây giờ căn bản không bộc phát ra thực lực Vương Giả.  

             Nhìn thấy năm người đánh tới, ánh mắt Tần Ninh không thay đổi.  

             Soạt soạt soạt… Trong nháy mắt năm thân ảnh xông về phía Tần Ninh.  

             “Cùng tiến lên, tốc độ nhanh tốt hơn”.  

             Tần Ninh khẽ mở miệng, lời vừa dứt.  

             Ầm… Trong nháy mắt, giữa trời đất, đột nhiên từng tiếng vù vang lên.  

             Giống như Ma Thần từ trên trời hạ xuống.  

             Soạt soạt soạt… Một khắc sau, chín thân ảnh đột nhiên xuất hiện trên Cửu Linh Tinh Thần bàn.  

             Chín người quần áo chín màu.  

             Đỏ lửa, vàng, xanh lá, xanh,… chín thân ảnh phân biệt chín bộ đồ, nhưng mỗi người không ai ngoại lệ đều xông về Tần Ninh ở phía trước.  

             “Giết!”   

             Một lời quát xuống.  

             Chín thân ảnh trong nháy mắt giết ra.  

             Ầm… Đất đai nổ ầm, một tiếng nổ tung lúc này vang lên.  

             Một khắc sau, âm thanh chém giết tản ra.  

             Trong nháy mắt sức mạnh toàn thân trên dưới của Tần Ninh được cổ động.  

             “Đây là cái gì?”  

             Doãn Hiên lúc này ánh mắt ngẩn ngơ.  

             Ông ta không đọc sách, rốt cuộc thứ Tần Ninh sử dụng là thủ đoạn gì.  

             Nhưng một khắc sau, một kích giết ra, Tần Ninh trước mặt mặc quần áo đỏ máu lúc này thân ảnh thụt lùi.  

             Sắc mặt Doãn Hiên hoàn toàn biến đổi.  

             So với bản thể Tần Ninh thì có thực lực ngang hàng.  

             Nhưng thứ ẩn chứa toàn bộ đều là lực bộc phát khí huyết tinh thuần.  

             Keng… Cùng lúc đó thân ảnh Kỳ Diên bên cạnh cũng không đánh ra.  

             Nơi đó hai thân ảnh Tần Ninh đã cản trở đường đi của ông ta.  

             “Tự tìm cái chết!”  

             Tiếng quát khẽ lúc này vang lên.  

             Lý Hòa cũng bị hai thân ảnh Tần Ninh ngăn cản.  

             Mà vào lúc này hai người Lưu Tương Sinh và Hoa Lạc Ngữ cũng bị hai thân ảnh ngăn cản.  

             Không.  

             Hai người đã không thể nói là ngăn cản, mà là bị bốn thân ảnh Tần Ninh đuổi theo.  

             Hai người chính là cảnh giới Vương Giả tứ phẩm, tam phẩm, lúc này đối mặt với phân thân Tần Ninh ngưng tụ ra, hoàn toàn không có sức lực đánh một trận.  

             Lúc này sắc mặt Doãn Hiên khẽ biến đổi.  

             Võ quyết Tần Ninh thi triển rất mạnh.  

             “Hừ, có thể phân tán chín phân thân, sức mạnh giống với ngươi, vậy bản thân ngươi nhất định rỗng tuếch!”  

             Doãn Hiên lúc này không dây dưa với phân thân trước mặt, mà là trực tiếp hướng về phía bản thân Tần Ninh.  

             “Buồn cười!”  

             Nghe thấy lời này, Tần Ninh không tránh né, mang theo một chút vẻ mỉm cười.  

             “Thiên Canh Lôi thể!”  

             “Lục Văn Gia Thân!”  

             “Lôi Điện Thánh Long!”  

             “Lôi Khải Gia Thân!”  

             Trong nháy mắt, bên ngoài cơ thể Tần Ninh, Thiên Canh Lôi thể và Lôi Điện Thánh Long hai hợp làm một, một chiếc khôi giáp hiện lên màu xanh mang theo sáu đường thanh văn, bao trùm bên ngoài cơ thể Tần Ninh.  

             “Đừng gấp!”  

             Tần Ninh cười nói: “Ta có thể trang bị đến tận răng!”   

             Vù… Lời vừa dứt, chín đường ánh sáng màu sắc lúc này tróc ra từ dưới chân Tần Ninh, hóa thành chính đường văn, ngưng tụ thành áo khoác ngoài bao trùm bên ngoài khôi giáp.  

             Lúc này Tần Ninh cho người ta cảm giác quả thật là trang bị đến tận răng.   

             Khí tức cường thịnh đâu còn giống Vương Giả nhất phẩm.  

             Vù… Một thanh trường kiếm lúc này xuất hiện.  

             Vương kiếm Độ Sinh.  

             Vương Khải thêm vào thân, vương kiếm ở tay.  

             Doãn Hiên nhìn thấy cảnh này, ánh mắt run rẩy.  

             Đây là Vương Giả nhất phẩm sao?  

             Nói chuyện vớ vẩn! Nhưng lúc này ông ta không thể lui về phía sau.  

             “Ngũ Tượng Vương quyết!”  

             Ầm… Trong nháy mắt, cơ thể bốn phía Tần Ninh xuất hiện năm hư ảnh thân cao trăm trượng.  

             Hư ảnh không lồ lúc này ngưng tụ ra.  

             Ầm! Sức mạnh phóng lên cao.  

             Bây giờ ánh mắt Doãn Hiên mang theo mấy phần dữ tợn.  

             Năm hư ảnh trong nháy mắt hóa hình.  

             Thanh Long Bạch Hổ Chu Tước Huyền Võ Đằng Xà! Thân thể cao lớn mang theo một cảm giác áp bức khiến không ai có thể hấp thụ được.  

             “Thanh Long xuất!”  

             Gầm… Tiếng gào thét trong nháy mắt vang lên.  

             Hư ảnh Thanh Long trăm trượng kia trong nháy mắt đánh ra.  

             “Cửu Linh Tinh Thần kiếm!”  

             Một kiếm chém ra.  

             Kiếm khí vào thời khắc này gào thét.  

             Ầm… Thanh Long và kiếm ảnh va chạm, bộc phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc  

             Trên đỉnh núi cao ngàn mét bốn phía Ngư Hư tông giống như bị lột bỏ trong nháy mắt.  

             Khuynh hướng công kích của Doãn Hiên lúc này bị cản lại.  

             Nhưng lực sát thương kinh khủng kia bây giờ cuộn mở bốn phía.  

             Giao chiến của Vương Giả chu vi trăm dặm cũng bị hủy diệt mang tính đả kích.  

             Chỉ là Ngự Hư tông dù sao cũng là một trong lục đại bá chủ, từng đường huyền trận tọa lạc bên trong tông môn có tính bảo vệ nhất định.  

             Làn sóng này cũng không khoa trương như vậy.  

             Nhưng hai người đánh nhau không phải bất động tại chỗ.  

             Kiếm khí phương hướng chập chờn, nhưng không đồng nhất.  

             Lúc này giữa thiên địa gầm thét.  

             Dưới bầu trời đêm mưa máu gió tanh.  

             Ánh sáng dạ minh châu bên trong Ngự Hư tông lúc này hóa thành ánh lửa.  

             Lửa lớn gần như nuốt trọn thế lực bá chủ này.  

             “A…”, một tiếng kêu thảm thiết vang lên.  

             “Lão Lục!”  

             “Lão Lục!”  

             Năm người Doãn Hiên lúc này ánh mắt run lên.  

             Lão Lục chết rồi.  

             Tần Ninh nhìn về phía người đó, ánh mắt không thay đổi.  

             Vương Giả nhị phẩm tàn phế còn dám ra tay lúc này, không phải tự tìm cái chết thì là cái gì?  

             Cửu Linh Tinh Thần quyết, từ lúc bắt đầu thức tỉnh trí nhớ kiếp này, hắn đã chuẩn bị.  

             Hiện nay đã sớm tu thành.  

             Uy lực ẩn chứa nếu không mạnh thì sao hắn luôn ngưng tụ khí cửu linh.  

             “Đáng chết!”  

             Doãn Hiên giận dữ hét.  

             Thất Hư Vệ chết hai người.  

          

 

             

Advertisement
';
Advertisement