Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)


 

Không thể bại dưới tay của một kẻ có cảnh giới không bằng mình được.  

 

Trong nháy mắt, khí huyết bùng nổ ra ngoài cơ thể Huyết Càn.  

 

“Huyết Bạo, Huyết Linh Thiên chưởng”.  

 

Hắn ta vừa nói xong, trong nháy mắt, thánh lực hội tụ thành chưởng, không chỉ như vậy, lúc này, chưởng ấn được một dòng khí huyết cuồn cuộn bao phủ.  

 

Chưởng ấn đánh về phía Tần Ninh  

 

Thấy được cảnh tượng đó, Tần Ninh vung quyền ngăn cản.  

 

Một tiếng ầm vang lên.  

 

Chưởng phong gào thét.  

 

Lúc này, quyền phong của Tần Ninh ngăn cản được chưởng ấn của Huyết Càn.  

 

Sau đó, thân hình của hắn nhanh chóng rút lui, một tiếng ầm vang dội, thân thể hắn rơi xuống mặt đất, khói bụi bốc lên mù mịt.  

 

Thấy vậy, trên gương mặt tái nhợt của Huyết Càn hiện lên vẻ thỏa mãn.  

 

Cho dù Tần Ninh có thể câu kéo, nhưng mà đứng trước khoảng cách về thực lực, hắn vẫn không thể bằng hắn ta được.  

 

Huyết Càn cười khẽ.  

 

Người chiến thắng sẽ là hắn ta.  

 

Hai mươi vạn thánh thạch, hắn ta sẽ được chia một khoản không nhỏ.  

 

“Có chút lợi hại!”  

 

Vào lúc này, một giọng nói vang lên.  

 

Giọng nói kia vang lên làm nụ cười trên mặt Huyết Càn vụt tắt.  

 

“Tần Ninh!”  

 

Giờ phút này, giữa màn bụi mịt mù, Tần Ninh bước ra, mái tóc dài có chút hỗn loạn, mặt hắn trông đầy thê thảm.  

 

Nhưng mà trong lời nói của hắn vẫn có vẻ thoải mái như trước.  

 

Huyết Càn ngơ ngác.  

 

Hắn không chết?  

 

“Thật đáng chết!”  

 

“Nếu đã như vậy rồi thì lại tiếp tục đánh thôi!”  

 

Hắn ta vừa nói xong thì tiếng ầm ầm vang lên.  

 

Huyết Càn trực tiếp sử dụng Huyết Bạo thuật, đánh về hướng Tần Ninh.  

 

Hắn không tin là Tần Ninh lại có thể ngăn cản được thêm một lần nữa?  

 

Nhìn thấy tia máu bốc lên, Tần Ninh vẫn giống như cũ, đánh ra thêm một quyền nữa.  

 

Ầm… Bên trong sơn cốc, lực lượng bùng nổ, bụi bay mịt mù.  

 

Không lâu sau đó.  

 

Tần Ninh lại bước ra.  

 

Nhưng mà lần này, Tần Ninh trông có vẻ thê thảm hơn lần trước.  

 

Nhưng dù như vậy thì hắn vẫn khiến cho mọi người cảm thấy hắn vẫn có khả năng tiếp tục chống đỡ được.  

 

Huyết Càn cảm thấy hắn ta sắp phát điên rồi.  

 

Sao lại thế này?  

 

Vì sao lần nào Tần Ninh cũng đều có thể ngăn cản được vậy?  

 

Hắn ta thật sự không hiểu lý do vì sao.  

 

Tần Ninh liên tục ngăn cản được ba đợt tấn công của hắn, thật đáng giận.  

 

Giờ phút này, Huyết Càn đã thật sự giận dữ.  

 

“Thật đáng chết”.  

 

Huyết Càn gầm lên, trực tiếp nhắm thẳng vào Tần Ninh.  

 

Tia máu kia lại xuất hiện.  

 

Chính vào giờ phút này, tia máu vừa ngưng tụ, còn chưa kịp thành hình thì bỗng nhiên trở nên tán loạn.  

 

Huyết khí không thể ngưng tụ được.  

 

Huyết Càn ngây người! Trong lúc vô thức, hắn ta đã bị Tần Ninh làm tiêu hao sạch thánh lực, không đủ khí huyết để sử dụng Huyết Bạo thuật.  

 

Tần Ninh thấy vậy, hắn cười khẽ rồi nói: “Xem ra, khí huyết của ngươi không đủ, ngươi sẽ không sử dụng được loại hình công kích mạnh mẽ này”.  

 

“Không biết thánh lực của ngươi còn có thể bùng nổ được trong bao lâu?”  

 

Nghe thấy vậy, Huyết Càn phẫn nộ quát lên: “Hừ, thánh lực trong cơ thể của tên tiểu tử nhà ngươi cũng còn được bao nhiêu đâu?”   

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement