Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

Giờ phút này, Nguyên Hoàng cũng cũng đã đến thành Yến Thiên.  

 

Tần Ninh bước ra ngoài đại điện của Nguyên Hoàng cung, hắn nhìn về phía thành Yến Thiên như một con thú khổng lồ, khẽ vươn vai.  

 

“Cuối cùng cũng tới rồi, thành Yến Thiên, Yến gia”.  

 

Tần Ninh thì thầm nói.  

 

“Sư tôn”.  

 

Dương Thanh Vân treo một cánh tay lên, hắn ta nhìn về phía Tần Ninh, cung kính nói: “Sư tôn, lần này người không cần tức giận lớn như vậy…”  

 

“Ngươi yên tâm”.  

 

Tần Ninh thản nhiên nói: “Sư phụ tới bàn điều kiện với bọn họ, nếu như Yến gia có thể đưa ra bảo bối khiến cho cánh tay của ngươi trở lại như ban đầu, ta sẽ không so đo với bọn họ”.  

 

“Nếu như không lấy ra được thì ta đây cũng phải cướp đoạt kho bảo vật của Yến gia, để nhìn cho kỹ”.  

 

Nghe được những lời này, Dương Thanh Vân có chút sửng sốt.  

 

Xem ra lần này cũng không hoà hoãn gì!  

 

Mà cùng lúc đó.  

 

Thành Yến Thiên.  

 

Phủ đệ Yến gia.  

 

Bên trong và bên ngoài phủ đệ bao gồm ba tầng trong và ba tầng ngoài, kiến trúc không hề thua kém gì hoàng cung của thánh quốc Đại Tề.  

 

Sâu bên trong phủ đệ là một toà cung điện.  

 

Tộc trưởng Yến Thần đang đứng ở phía trước, sắc mặt có chút khó coi.  

 

Phía dưới là bốn người ngồi hai bên, sắc mặt lạnh lùng.  

 

“Yến Cảnh Vũ là ngũ trưởng lão của Yến gia, cho dù là ai giết thì cũng là đánh vào mặt Yến gia chúng ta!”  

 

Yến Thần mở miệng nói.  

 

“Lần này suốt đêm triệu tập bốn vị trưởng lão tới đây cũng là vì muốn làm phiền bốn vị, trước hết là đến thành Yến Vân tìm hiểu rõ ràng”.  

 

“Từ trước đến nay chúng ta vẫn luôn bất hoà với Cửu U Đài, lần này, người có khả năng ra tay cao nhất chính là Cửu U Đài”.  

 

Yến Thần lạnh nhạt nói: “Hy vọng lần này bốn vị có thể cố gắng hết sức”.  

 

“Mà ta cũng tiến cử Yến Vô Thượng tạm thời thay thế vị trí của ngũ trưởng lão, quản lý tất cả công việc ở thành Yến Vân”.  

 

Nghe được những lời này, bốn vị trưởng lão phía dưới đều gật đầu.  

 

“Như vậy thì tốt!”  

 

Đại trưởng lão Yến Bắc Phong đứng dậy, chắp tay nói: “Một khi đã như vậy, bốn người chúng ta sẽ lập tức tới thành Yến Vân”.  

 

“Được!”  

 

Sau khi bàn bạc đã đưa ra quyết định.  

 

Bốn vị trưởng lão đều đứng dậy, chuẩn bị rời đi.  

 

Đúng lúc này, bên ngoài đại điện, một người mặc kim giáp bước nhanh vào, chắp tay nói: “Tộc trưởng, bên ngoài phủ có một người thanh niên, nói rằng muốn gặp tộc trưởng”.  

 

“Khốn kiếp”.  

 

Trong đại điện, một người đàn ông trung niên quát: “Tộc trưởng là người mà ai cũng có thể gặp được hay sao? Không biết phải làm như thế nào à?”  

 

Võ giả mặc kim giáp quỳ rạp xuống đất, sắc mặt khó coi nói: “Vốn dĩ ta cũng định ngăn cản, đánh đuổi người đi, nhưng mà người này không chút quan tâm, trực tiếp ra tay, nói không gặp tộc trưởng thì sẽ không đi!”  

 

Nghe được những lời này, Yến Thần lập tức hiểu rõ.  

 

Không phải là do hộ vệ không ngăn cản, mà là không thể ngăn cản được!  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement