Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Nghe thấy vậy, Vân Sương Nhi ngay lập tức tỏ vẻ đồng tình.  

 

Người có thể khiến Tần Ninh nhận xét như vậy, nhất định là một thiếu nữ không tầm thường!  

 

Tần Ninh cười khẽ, hắn nhìn về phía Vân Sương Nhi nói: “Nàng cứ yên tâm đi, sau này nàng cũng có thể mạnh giống như vậy, Tạ Y Tuyền lợi hại hơn nàng là vì vạch xuất phát của cô ấy cao hơn!”  

 

“Phụ thân của cô ấy là tộc trưởng Long tộc, mẫu thân lại là một người phụ nữ vô cùng lợi hại, năm đó, bà ấy đã từng là đối thủ của phụ thân ta, nàng không giống với cô ấy, nàng đến từ đại lục Vạn Thiên, nhưng sau này, nàng nhất định sẽ như vậy”.  

 

Tần Ninh nói bằng giọng hết sức dịu dàng: “Bởi vì nàng gặp được ta!”  

 

Vân Sương Nhi gật đầu.  

 

“Hơn nữa, nàng là người phụ nữ của ta, sao ta có thể để cho nàng cảm thấy tự ti như vậy được?”, Tần Ninh cười: “Cho dù nàng chỉ là một người bình thường đi chăng nữa, ta cũng có thể giúp nàng trở thành Thánh Nhân, huống chi, nàng không phải là một người tầm thường, nàng xinh đẹp tuyệt trần, lại vô cùng ngây thơ, thiên phú tốt, dáng đẹp…”  

 

Vân Sương Nhi sửng sốt.  

 

Dáng đẹp?  

 

Dáng đẹp có liên quan gì đến việc tu luyện sao?  

 

“Nàng yên tâm đi, sau này, mọi chuyện đều đã có ta lo liệu, nàng chỉ cần tập trung vào việc tu luyện là được, nàng là người phụ nữ mà Tần Ninh ta yêu thương hết mực, ta nhất định sẽ bảo vệ nàng cả đời!"  

 

“Vâng!”  

 

“Lát nữa, ta sẽ chỉ ra chỗ lợi hại của Hỗn Độn Sinh Nguyên Quyết, nàng hãy suy ngẫm lại một cách cẩn thận… Kể từ đó, nâng cao khả năng hấp thu khí thánh linh!”  

 

“Vâng!”  

 

Tại dãy núi Thánh Thú, bên trong Thánh Thú tông.  

 

Người của tam đường đều đang tu luyện vô cùng khắc khổ.  

 

Bên trong Ám Thiên Cốc, tất cả mọi người cũng đều bắt đầu bế quan…  

 

Thời gian dần dần trôi qua trong sự tĩnh lặng ấy.  

 

Cùng lúc đó!  

 

Ở Thương Mang trong thế giới Hạo Hãn.  

 

Từ trên cao nhìn xuống, chỉ thấy một tòa cung điện cao chọc trời đang sừng sững ở phía chân trời.  

 

Bầu trời đầy sao.  

 

Ánh trăng sáng ngời.  

 

Vào giờ phút này, bên trong một tòa thiên cung, có bóng hình xinh đẹp đang đứng phía trên cung điện, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.  

 

Bóng hình xinh đẹp kia, mặc bộ váy dài màu đỏ, mái tóc dài tung bay ở sau lưng, trên đầu dùng một cây trâm mảnh cắm hờ để cố định búi tóc, trông có vẻ rất tùy tiện.  

 

Xem cách ăn mặc của cô ấy thì trông có vẻ ít chú trọng đến việc ăn mặc, trang điểm.  

 

Nhưng mà thiếu nữ lẳng lặng đứng ở một góc cung điện, nhìn từ trên cao xuống, giống như là đã hòa làm một với đất trời.  

 

Dáng người của thiếu nữ yểu điệu, thướt tha, thon dài, bóng lưng để lộ ra một chút cô đơn.  

 

Mà gương mặt của cô ấy, cho dù là ánh mắt hay là mũi, đôi mi thanh tú hay là đôi môi kia cũng đều vô cùng hoàn mỹ.  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement