Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 

 

 Lúc này từng bóng người đều tràn ngập ý chí chiến đấu.  

 

"Lên đường đi!"  

 

Giờ phút này, từng người lần lượt leo lên trên lưng đám Xích Phong Thiên Điêu và Băng Vũ Thánh Bằng kia.  

 

Đám người quyền cao chức trọng của nhà họ Giang và một đám tiểu bối nổi bật đều leo lên Băng Vũ Thánh Bằng, mà đám hộ vệ còn lại thì thi nhau leo lên trên người Xích Phong Thiên Điêu.  

 

Từng bóng người lần lượt rời đi.  

 

Mà giờ phút này Tần Ninh cũng đi lên trên lưng một con Xích Phong Thiên Điêu, Xích Phong Thiên Điêu này sải rộng đôi cánh ra, phần lưng rộng khoảng chừng trăm trượng, đủ để chứa hơn trăm người ở trên.  

 

Ba người Phong Vô Tình, Ôn Hiến Chi, Tiên Hàm cũng đi theo Tần Ninh, tìm một chỗ lông xù để ngồi xuống.  

 

Xích Phong Thiên Điêu bay lên không, trong nháy mắt đã hóa thành một luồng sáng lao vút đi.  

 

Giờ phút này, Ôn Hiến Chi nhìn Giang Thành dần dần biến mất phía sau, không nhịn được nói: "Lần này Giang phủ phái ra hơn ngàn người, đều là tinh nhuệ, nếu hang ổ bị người ta đến chiếm thì phải làm sao bây giờ?"  

 

"Ngươi suy nghĩ nhiều rồi".  

 

Tần Ninh lại nói: "Năm đó sáu gia tộc lớn đã có đại trận hộ vệ, một khi đám cường giả rời đi, đại trận sẽ được khởi động, cho dù là cấp bậc Thánh Tôn cũng khó mà phá vỡ trong thời gian ngắn, về sau ta đã củng cố lại đại trận, đủ để đảm bảo căn cơ ổn định".  

 

Ôn Hiến Chi gật đầu: "Vậy thì không cần lo lắng nữa rồi, các gia tộc lớn rời đi, đột nhiên bị người khác đến đánh cũng không hay".  

 

Tần Ninh nhìn về phía Phong Vô Tình, chậm rãi nói: "Lần này ngươi không cần ra tay, nếu thánh vực Thiên Kiếm không có ai đến đây, vậy ngươi cứ đứng xem náo nhiệt là được rồi".  

 

"Đến lúc đó hãy bảo vệ Tiên Hàm thật tốt".  

 

Tiên Hàm nghe vậy cười ha ha: "Ca, ta không phải trẻ con, không cần bảo vệ, hơn nữa ta cũng là cảnh giới Đại Thánh Vương..."  

 

Tần Ninh liếc Tiên Hàm, nói: "Trừ khi có Thánh Hoàng ra tay, nếu không ta cũng không có ý định để Phong Vô Tình bảo vệ ngươi".  

 

"..."  

 

Mấy chục phi cầm lao về phía Võ Châu với tốc độ cực nhanh.  

 

Toàn bộ thánh vực Đại Võ có diện tích rộng lớn, cho dù là tốc độ của thánh thú cấp bảy và thánh thú cấp sáu cũng phải mất bảy tám ngày mới có thể đến Võ Châu.  

 

Chỉ là tỷ thí Đại Võ Tài lần này chính là chuyện lớn, các phe đều biết sắp xếp, đám người đều đã sắp xếp nơi dừng chân thích hợp trên đường đi.  

 

Ba ngày thời gian sau, đội ngũ phi cầm đi về phía tây.  

 

Giang Châu ở phía đông của thánh vực Đại Võ, Võ Châu thì ở vào chính giữa của thánh vực Đại Võ, ba ngày sau, đám ngườiđã vượt ngang từng tòa thành trì của Giang Châu, tìm hiểu được không ít phong tục đặc sắc của các nơi.  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement