Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Mà sau khi âm thanh rơi xuống, mây đen giáng thế, mấy trăm bóng người cũng chạm đất.  

 

Ba người đứng đầu mang khí thế mạnh mẽ, khiến người ta sợ hãi.  

 

Ba vị Thánh Đế mạnh mẽ của Tu La điện.  

 

“Tần Ninh!”  

 

La Chước kia quát lên: “La Phong Tùng cùng La Chấn là do ngươi giết đúng không? Dám làm không dám nhận, ngươi vẫn xứng với danh xưng tam đế chuyển thế sao?”  

 

Nghe vậy, Tần Ninh cười nói: “Xứng hay không thì mắc mớ gì tới ngươi?”  

 

“Chúng ta chẳng qua không có chứng cứ, nếu không, coi như ngươi là cái gì tam đế chuyển thế thì cũng phải chết không nghi ngờ, bây giờ đã khác rồi!”  

 

La Chước nói rất rõ với Tần Ninh.  

 

Bây giờ đã không còn như ngày xưa nữa.  

 

Tần Ninh năm đó là Ngự Thiên Thánh Tôn, là Cuồng Võ Thiên Đế, là Thanh Vân Kiếm Đế, thực lực mạnh mẽ, Thánh Đế Bảng so với thực lực của Tần Ninh thì đúng là trò cười.  

 

Nhưng bây giờ Tần Ninh vẫn chỉ là Tần Ninh, mang theo cái danh tam đế chuyển thế, có chút thủ đoạn nhưng thực lực còn chưa tới được Thánh Đế.  

 

Đây cũng không phải lúc mà Tần Ninh có thể tự đại!  

 

“Bây giờ đã khác, thế nhưng nếu ngươi vẫn không coi ai ra gì thì ta cũng có thể khiến cho Tu La điện các ngươi có đi mà không có về!”  

 

“Khẩu khí lớn thật, ta cũng muốn xem xem ngươi định làm thế nào đấy?”  

 

Nguyên Hãn Nghĩa của Tu La điện lúc này bước ra, ngưng tụ khí thế.  

 

Khí tức kinh khủng khiến người ta phải run sợ.  

 

Tần Ninh đối mặt với cảnh này thì cũng chỉ khẽ mỉm cười, không thèm để ý.  

 

Mà lúc này, Tinh Nhiễm Thiên dẫn đầu đám người Cửu Tinh các lặng lẽ đi sang một bên, không nói thêm gì.  

 

Cửu Tinh các cũng không định đối cứng với Tần Ninh.  

Ai mà không biết những người đó không phải do Tần Ninh giết, chẳng qua chỉ là vu oan mà thôi, nhưng tâm lý mọi người cũng không thoải mái, người chết dù gì cũng là Thánh Đế, vậy mà Tần Ninh còn không nói gì.  

 

Thái độ này làm bọn họ tức giận.  

 

Đòi câu trả lời, Tần Ninh không quan tâm, Tinh Nhiễm Thiên cũng mặc kệ.  

Lúc này, có thanh âm vang lên, một bóng người bước ra từ đại điện của tứ đại Thanh Sứ, chính là Thời Thanh Trúc.  


Tứ đại Thanh Sứ vốn đã xinh đẹp vô ngần. 

Advertisement
';
Advertisement