Tần Ninh nói thật chậm rãi, không hề nóng vội.
"Đan Đế, Tô Tỉ!"
"Khí Đế, Thanh Nghệ!"
"Kiếm Đế, Thanh Trác!"
"Trận Đế, Hà Ngạo!"
"Ngoài bốn người này ra còn có mười người tiếng tăm lẫy lừng nữa, nhưng trong bốn người này, người có thực lực mạnh nhất nằm ở... cảnh giới Thiên Thánh Đế!"
Hắn vừa nói câu này thì Lý Huyền Đạo biến sắc.
Bốn vị Thiên Thánh Đế!
Vậy thì thực lực của Thanh Tiêu Đại Đế sẽ to lớn nhường nào đây?
Một người như thế mà chết ư?
"Bốn người trong sáu vị Thánh Đế viên mãn vừa gặp trong Thanh Đế cung nằm trong sáu trên mười người mà ta nói đấy".
Tần Ninh tiếp tục kể: "Bốn vị Thiên Thánh Đế này rất được Thanh Tiêu Đại Đế tin tưởng, trong đó có hai người là con của Thanh Tiêu Đại Đế, đó là Thanh Nghệ và Thanh Trác".
"Còn Tô Tỉ và Hà Ngạo là đồ đệ của ông ta".
"Vì có sự hiện diện của Thanh Tiêu Đại Đế và bốn vị Thiên Thánh Đế, thiên cung Thanh Đế có thể nói là bá chủ Hạ Tam Thiên, không một ai có thể lay động địa vị của nó".
"Ngặt nỗi thiên cung Thanh Đế lục đục nội bộ, Thanh Tiêu Đại Đế chết đột ngột làm bốn vị Thiên Thánh Đế này cũng không ai phục ai, bắt đầu tranh quyền đoạt thế".
"Chính vì vậy thiên cung Thanh Đế sụp đổ, mâu thuẫn nội bộ càng lúc càng gay gắt, lại chịu sự xâm lược của giặc ngoài, hoàn toàn biến mất khỏi dòng sông lịch sử".
Sau khi kể xong, Tần Ninh kết luận: "Những gì ta vừa nói đều được ghi lại trong quyển trục này, đến đoạn bốn vị Thiên Thánh Đế lục đục nội bộ là hết rồi, đoạn tiếp theo ta bịa ra đấy".
"..."
"Cơ mà Thanh Tiêu Đại Đế này là Tam Tủy Ngọc thể, ta thật sự rất bất ngờ về điều này".
Dương Thanh Vân tiếp lời: "Có phải tìm được thân xác Thanh Tiêu Đại Đế là sư tôn sẽ mượn uy lực của Tam Tủy Ngọc thể chữa trị vết thương của hồn phách và giải trừ nguy cơ không ạ!"
"Cũng có thể".
Tần Ninh cười nói: "Tam tủy Ngọc thế của một vị Thiên Thánh Đế là đủ rồi!"