Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Tất cả dường như vô cùng chậm chạp.  

 

Nhưng tất cả lại như xảy ra trong nháy mắt.  

 

Giờ phút này, tất cả mọi người cũng còn chưa kịp phản ứng.  

 

Tần Ninh đã chậm rãi thả kiếm trong tay, lẩm bẩm nói: "Xem ra ngươi không thể ngăn cản được nữa rồi...", Ầm... Trong chớp mắt, cả trời đất đều nổ tung.  

 

Dãy núi sụp đổ.  

 

Đao kiếm sụp đổ.  

 

Tấm chắn vỡ vụn.  

 

Tiếng nổ vang hoang toàn bao phủ cả trời đất, thứ biến mất theo đó còn có thân thể của Liễu Thông Nguyên... Mà rất nhiều võ giả đều thi nhau tản ra, tránh né lực phá hoại mạnh mẽ đáng sợ đó.  

 

Đây chính là Thanh Vân Kiếm Đế.  

 

Một kiếm trảm viên mãn.  

 

Chỉ trong phút chốc, trong lòng vô số người đều cực kỳ hoảng sợ.  

 

Đây vẫn chưa phải là thực lực đỉnh cao của Thanh Vân Kiếm Đế.  

 

Vậy cảnh giới đỉnh phong sẽ mạnh đến cỡ nào chứ?  

 

Đây là một người gần như tiên nhân, gần như thần linh.  

 

Ngày hôm đó, đám võ giả chỉ nghe qua lời đồn về Thanh Vân Kiếm Đế đã hoàn toàn in dấu sự kinh khủng của Thanh Vân Kiếm Đế xuống dưới đáy lòng rồi.  

 

Thanh Vân Kiếm Đế năm vạn năm trước, một kiếm chiến đấu với Hạ Tam Thiên.  

 

Năm vạn năm sau, vào ngày hôm nay, Tần Ninh vẫn có thể làm thế.  

 

Xung quanh yên lặng như tờ, các thế lực khắp nơi đều bị sợ vỡ mật.  

 

Tần Ninh chỉ trường kiếm về phía đám người của Thông Thiên tông, chậm rãi nói: "Vu Tử Lâm, Tề Ngọc Hiên, các ngươi ở đó chờ ta, không được đi".  

 

Hắn vừa dứt lời, sắc mặt của hai vị phó tông chủ liền trắng bệch.  

 

"Đợi ta xử lý xong những chuyện này, ta sẽ đi tìm đám các ngươi để tra hỏi, nhớ kỹ chưa?"  

 

Giọng nói nhã nhặn, giọng điệu nhẹ nhàng.  

 

Hai vị phó tông chủ của Thông Thiên tông đều đang sợ vỡ mật.  

 

"Ta hỏi các ngươi... Nhớ kỹ chưa?"  

 

Tần Ninh mở miệng lần nữa, giọng nói cất đề cao mấy phần.  

"Nhớ rồi!"  

 

"Nhớ rồi!"  

 

Sắc mặt của Vu Tử Lâm và Tề Ngọc Hiên vô cùng khó coi, mặt xám như tro.  

 

Liễu Thông Nguyên không chết.  

Advertisement
';
Advertisement